Mễ Lạp biến mất hai ngày, tinh thần của Tích Bạch Thần cũng ủ rũ suốt hai ngày. Chất lượng bữa ăn của hai đứa nhóc lại một lần nữa xuống dốc không phanh, chỉ đủ đáp ứng nhu cầu cơ bản, ngay cả mèo con còn ăn ngon hơn bọn họ.
Hai đứa nhóc tỏ vẻ rất ấm ức, mức độ hảo cảm vừa mới tăng lên nay lại quay về vạch xuất phát, việc sụt giảm xuống dưới mức thấp nhất chỉ là chuyện sớm muộn.
Tích Bạch Thần làm ngơ trước những lời phàn nàn và oán trách của bọn chúng. Anh rảnh rỗi lướt điện thoại, thấy Tích Tử Nặc đăng bài trên vòng bạn bè, liền gọi ngay cho cậu ta: "Tích Tử Nặc, hôm nay cậu về nước à?"
[Vâng ạ, em vừa mới về đến nhà không lâu. Anh Bạch Thần có chỉ thị gì không ạ?]  Giọng Tích Tử Nặc có chút bất ngờ xen lẫn vui mừng.
"Đến nhà tôi đi, cùng ăn cơm."
[Cùng ăn cơm ạ?]  Tích Tử Nặc kinh ngạc hỏi lại.
"Có vấn đề gì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play