Công tử Việt khẽ ngẩn ra, há miệng nuốt lấy thứ nước canh mặn mà thơm lừng, mũi đã ngửi thấy mùi thơm: “Làm sao có thể không nhớ?” 
“Ngươi có thể nhớ, không cần nhịn.” Tông Khuyết lại đút thêm một thìa, nói: “Cách nghĩ của chúng ta khác nhau, nghĩ thoáng lên sẽ không thấy khó chịu nữa.” 
Công tử Việt lại nuốt một ngụm, đưa tay nắm lấy cổ tay hắn, bên môi khẽ hiện ý cười: “Việt chưa từng nghe ai nói vậy.” 
Bảo y nghĩ thoáng lên nhưng làm sao có thể kiểm soát suy nghĩ được?
“Bây giờ nghe rồi đấy.” Tông Khuyết nói.
Công tử Việt khẽ chuyển tầm mắt, trong mắt đã ánh lên một tầng nước: “Đây là canh gì vậy?” 
“Canh gà. Lúc đào dược liệu thì vừa hay gặp được một con gà rừng.” Tông Khuyết đáp: “Phong hàn làm tiêu hao nguyên khí, món này bồi bổ cơ thể rất tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play