Sau một đêm ngủ say, Tông Khuyết sáng dậy nhẹ nhàng buông người đang ngủ say sưa với khuôn mặt ửng hồng trong lòng ra, đắp lại góc chăn rồi mở cửa phòng.
Thời đại này có ngói thì ắt sẽ có gạch, chỉ là xây giường sưởi mà dùng gạch thì tốn kém vô cùng. Tông Khuyết từng ngủ trên loại giường đó nhưng hắn lại chưa từng tự làm bao giờ. Dù vậy, nguyên lý bày ra đó, thay đổi vật liệu cũng có thể làm được.
Chỉ là hiện giờ mặt đất đã đóng băng, khắp nơi toàn là đất lạnh, muốn đào lấy bùn cũng chẳng phải chuyện dễ dàng.
Bếp lò còn chưa nhóm, cháo bữa sáng chỉ có thể nấu trên đống lửa đốt ngoài sân. Tông Khuyết ăn xong, múc phần còn lại mang vào nhà. Người trên giường vẫn còn đang ngủ mê man, hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh dậy.
Tông Khuyết bước tới bên giường khẽ lay, nhưng lại thấy gò má thoáng lộ ra ngoài chăn kia đỏ bừng. Hắn đặt tay lên trán y, nơi đó nóng hổi. Người đang ngủ mê man trên giường mơ màng nắm lấy cổ tay hắn, thở ra từng hơi khó nhọc, giọng nói cũng khàn đặc: “Ta… làm sao vậy?”
“Phát sốt rồi.” Tông Khuyết rút tay khỏi trán y rồi bắt mạch, nhìn người đang hé mắt lim dim, hỏi: “Cảm thấy thế nào?”
“Nóng… Buồn nôn…” Công tử Việt mở mắt nhìn hắn, đã nhận ra sự khác thường của bản thân, “Là phong hàn à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT