An Thành trưởng công chúa đang rũ mắt trầm tư, suy nghĩ về những lời vừa rồi Thẩm Vạn Kỳ nói với nữ nhân kia, chợt thấy Thẩm Chi Chi vẫy vẫy đôi tay mũm mĩm, đôi mắt tròn ướt long lanh tràn đầy phẫn nộ.

【 Mẫu thân! Nữ nhân độc ác kia với Thẩm Vạn Kỳ vừa nói muốn hạ cổ người đó! 】

Sắc mặt An Thành trưởng công chúa khẽ biến, nhớ lại lời Thẩm Vạn Kỳ lỡ miệng nói ra lúc nãy, trong lòng liền đoán được đại khái đầu đuôi câu chuyện.

Mà nữ nhi trong lòng nàng nói chắc chắn là đang chỉ đến bí mật vừa rồi hai người kia mưu đồ.

【 Giọng bọn họ nhỏ quá, con nghe không rõ, phải làm sao bây giờ mẫu thân ơi, hu hu, mẫu thân ơi mẫu thân, bọn họ muốn hạ cổ người đó, người nhất định nhất định phải cẩn thận nha…… 】

Thấy nữ nhi trong lòng vì lo lắng cho mình mà bàn tay nhỏ cứ loạn cả lên, An Thành trưởng công chúa vốn luôn đề phòng cũng hơi buông lỏng, đưa ngón tay ngoéo ngoéo bàn tay nhỏ xíu của Thẩm Chi Chi.

Nàng âm thầm nói trong lòng: Mẫu thân đã biết rồi, sẽ không để bọn họ đạt được mục đích. Mẫu thân nhất định sẽ bảo vệ tốt bản thân.

Sau đó sẽ chăm sóc Chi Chi thật thật tốt.

Sau khi Thẩm Vạn Kỳ và Vân Vũ Nhu rời đi không bao lâu, An Thành trưởng công chúa liền bế Thẩm Chi Chi, cùng Mộc Xuân cùng nhau hồi phủ.

Vừa trở về phòng, Mộc Xuân như nhớ ra điều gì, liền cẩn thận đóng kỹ cửa sổ.

Xác định bốn phía không có tai mắt, nàng mới dè dặt lấy ra một chiếc khăn, từ trong đó lấy ra một cây đũa trúc dài chừng ngón cái, được chế tác bằng mỹ ngọc, cung kính dâng lên cho trưởng công chúa.

“Công chúa, khối ngọc này là tiểu quận chúa lúc mới sinh đã nắm trong tay. Nô tỳ sợ bị người khác phát hiện rồi rêu rao ra ngoài, nên vừa phát hiện liền cất giấu đi ngay.”

An Thành trưởng công chúa nghe vậy thì sắc mặt khẽ thay đổi, nhận lấy miếng ngọc rồi tỉ mỉ quan sát.

Chỉ thấy khối ngọc kia như được thiên công tạc nên, bóng loáng mịn màng, toàn thân là màu xanh ngọc, rõ ràng là hình dạng của một đoạn trúc thu nhỏ, đuôi còn có một lỗ nhỏ, hẳn là để buộc dây treo.

【 Mẫu thân ơi mẫu thân! Cho con xem với, con cũng muốn xem ~ 】

Thẩm Chi Chi đang nằm trên giường nghe được đoạn đối thoại ấy thì trong lòng càng thêm tò mò. Nàng lúc mới sinh ra mà còn nắm đồ vật sao?

Lại còn là khối ngọc?

Chẳng lẽ giống như thông linh bảo ngọc? Là đồ kiếp trước của nàng à?

Thẩm Chi Chi càng nghĩ càng cảm thấy hứng thú.

【 Mẫu thân, cho con xem đi mà…… 】

An Thành trưởng công chúa nghe tiếng lòng mềm ngọt gọi “mẫu thân”, khóe môi liền nở nụ cười, tháo chuỗi tua bên hông buộc vào khối ngọc, rồi đưa tới trước mặt Thẩm Chi Chi.

“Đây là ngọc Chi Chi nắm trong tay lúc mới sinh ra đấy.”

Thẩm Chi Chi nhìn thấy thứ này lại cảm thấy có phần quen mắt, ê a hai tiếng, vươn tay ra. Trưởng công chúa liền cẩn thận đặt miếng ngọc vào lòng bàn tay nhỏ của nàng.

Ngay khi bàn tay nhỏ chạm vào miếng ngọc, trong đầu Thẩm Chi Chi bỗng hiện lên một câu:

[Ngươi còn đang vì cả nhà liếm cẩu mà thương tẫn tâm can? Ngươi còn bị luyến ái não xung quanh làm cho nổ tung?]


 


 

Thẩm Chi Chi: “……?”

[Thần toán xuất phẩm – Đả Cẩu Bổng, chuyên trị hết thảy luyến ái não!]

Tên đạo cụ: Tuyệt Tình Côn

Hướng dẫn sử dụng: Chỉ cần nhẹ nhàng gõ lên kẻ liếm cẩu luyến ái não, sẽ có hiệu quả không tưởng nha~~

Chú thích đặc biệt: Đây là đạo cụ tuần hoàn, mỗi ba tháng tái tạo một lần, mỗi lần sử dụng được ba lần, mỗi lần có hiệu lực ba ngày.

Thẩm Chi Chi: “Oa! Vậy mấy cữu cữu liếm cẩu của ta chẳng phải có thể cứu rồi sao?!”

Tuy không biết rốt cuộc hiệu quả là gì, nhưng mà… hiệu quả gì cũng mạnh hơn cái gọi là “liếm cẩu luyến ái não” nhiều!

Ngay khi đoạn lời đó biến mất, trong đầu nàng lại xuất hiện một thông báo khác:

‘Hệ thống Thần Toán – Ngươi xứng đáng có được!’

‘Hệ thống thương thành khai trương giảm giá lớn! Ưu đãi gãy xương toàn sàn!’

‘Ngọc bội không gian – giá gốc 399 tích điểm, nay chỉ còn 299!’

‘Đan nối xương – giá gốc 199, nay chỉ 99!’

‘Suất ăn KFC – giá gốc 99, nay chỉ 9.9!!!’

Thẩm Chi Chi: “……”

‘Không mua là lỗ, mua là lời!’

‘Không muốn làm thần toán tích điểm cho không? Vậy thì đến với Thần Toán Thương Thành!’

Ngay sau đó, một giao diện y hệt cửa hàng trò chơi liền hiện ra trong đầu nàng.

Trăm món hàng rực rỡ khiến Thẩm Chi Chi hoa cả mắt, nhìn nhìn một hồi thì phát hiện ở góc trái trên cùng có dòng chữ: Tích điểm hiện có: 15

Không tồi, vừa đủ mua một suất ăn KFC, Thẩm Chi Chi bi thương nghĩ thầm.

Nhưng mà… số tích điểm này từ đâu ra vậy?

Ngay lập tức, hệ thống giải thích:

‘Tích điểm là phần thưởng khi ký chủ dùng thiên phú thần toán để thay đổi vận mệnh các nhân vật trong nguyên tác.’

Thẩm Chi Chi chớp mắt: ‘Thay đổi vận mệnh của ai cũng được sao? Pháo hôi? Phản diện? Nhân vật chính?’

Hệ thống: ‘chắc là…. vậy!’

Thế thì xem ra, mười lăm tích điểm này là nàng đã nhờ thay đổi vận mệnh của thân phận nữ phụ pháo hôi cùng tương lai của An Thành trưởng công chúa mà có được rồi.

Nhưng mà…

Thẩm Chi Chi chợt nhớ đến lời cảnh cáo hai ngày trước khi mình đầu thai.

“Không được tiết lộ thiên cơ, nếu không hồn phi phách tán!”

Thẩm Chi Chi: ……

Nàng nhìn suất ăn KFC kia mà nước miếng muốn trào, nhưng cuối cùng vẫn quyết định… thôi cứ tùy duyên đi, không thể vì chút lợi nhỏ mà mất mạng!

Nhưng mà, nếu vận mệnh của nàng và mẫu thân đã thay đổi, thì rất có thể mấy cữu cữu liếm cẩu kia cũng có cơ hội nghịch thiên cải mệnh nha!

Huống chi còn có… Đả Cẩu Bổng!

Thẩm Chi Chi nhìn cây đả cẩu bổng mini trong tay, trầm tư: Thứ này đánh người thật sự có hiệu quả không đó?

“Chi Chi sao vậy?”

Ngay lúc Thẩm Chi Chi vừa thu lại giao diện hệ thống thì nghe thấy mẫu thân lo lắng hỏi mình.

An Thành trưởng công chúa đã lo lắng một hồi lâu, bởi vì từ khi con gái sinh ra đến giờ, tiếng lòng vẫn luôn líu lo sinh động. Nhưng vừa rồi bỗng nhiên hoàn toàn biến mất, như chưa từng xuất hiện, làm nàng lo sợ xảy ra chuyện.

Thẩm Chi Chi chớp chớp mắt, ê ê a a hai tiếng, vẫy vẫy tay.

Lúc này An Thành trưởng công chúa mới phát hiện ngọc trong tay con gái đã biến mất.

Nàng sững người, rõ ràng chính mắt mình vẫn luôn nhìn thấy mà, sao đột nhiên lại biến mất?

Thẩm Chi Chi mở to đôi mắt long lanh nhìn mẫu thân, vẻ mặt vô tội.

Nhưng tiếng lòng đã bán đứng nàng:

【 Hình như không cẩn thận thu hồi mất rồi… Bây giờ mà lấy ra, liệu mẫu thân có nghĩ con là yêu quái không trời ô ô… 】

An Thành trưởng công chúa trong lòng buồn cười, nhưng ngoài mặt giả vờ không để ý, sai Mộc Xuân mang nước lại cho nàng uống.

“Mở miệng nào, uống nước nha con~”

Sau khi mang nước đến, Mộc Xuân do dự mở miệng:

“Công chúa, còn về phần Lãnh Hạ…”

Tuy biết lời này là đâm vào vết thương cũ của công chúa, nhưng Mộc Xuân biết việc này không thể kéo dài.

Nghe đến tên Lãnh Hạ, Thẩm Chi Chi liền nghĩ mẫu thân vẫn còn lưu luyến tình cũ, trong lòng liền ê a kháng nghị:

【 Mẫu thân với Mộc Xuân tỷ đừng có mềm lòng nha… 】

【 Cái tên Lãnh Hạ kia ngay từ sau khi mẫu thân gả vào phủ đã sớm là người của Thẩm Vạn Kỳ rồi, bao năm qua cùng hắn không biết làm bao nhiêu chuyện có lỗi với mẫu thân! 】

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play