Chu Ý cười nhạt, một nụ cười đầy vẻ trào phúng. Cô đặt mạnh tay đang cầm khăn lên thành bồn rửa mặt, bước lên phía trước, đứng dưới ánh đèn.
Bên ngoài, tầng mây mênh mông ép xuống rất thấp, ánh sáng xám xịt hắt lên đôi mắt quật cường hơi đỏ của cô. Trong không khí, bụi bặm lơ lửng có thể thấy rõ bằng mắt thường, tựa như một bức tranh cũ kỹ.
Cô hỏi Chu Lan: "Các người không yêu con, vậy mà lại bắt con phải có trách nhiệm với các người, có phải ngay từ đầu các người đã rất hối hận vì sinh ra con, cho nên con họ Chu, Tiểu Hoài họ Lâm?"
"Khi còn bé bạn bè hỏi con vì sao con họ mẹ, mọi người đều họ bố, con đã nói dối bạn bè lý do các người lừa dối con, nói nhà con con gái phải họ mẹ, con trai phải họ bố, là vì công bằng. Là công bằng sao? Lời nói dối này vĩnh viễn sẽ không bị vạch trần sao? Các người có bao giờ nghĩ đến cảm xúc của con không?"
Chu Lan có chút bực mình, trừng mắt nhìn cô, lạnh lùng nói: "Mẹ sinh con, nuôi con, đối với con thật sự tệ đến vậy sao! Hôm nay con có phải uống nhầm thuốc không? Nếu con thật sự không hài lòng về cái nhà này như vậy, con cứ đi sang nhà người khác ở đi! Mẹ xem con có bao nhiêu bản lĩnh!"
Chu Ý nhìn Chu Lan, rất lâu sau, cảm xúc cuộn trào trong mắt cô cuối cùng từng chút một lắng xuống.
Thì ra, muốn một lời xin lỗi chân thành khó khăn đến vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT