Về đến căn hộ riêng, Hi Hoa còn chưa kịp cởi áo khoác thì Minh Triết đã gọi điện cho bác sĩ tư. Giọng anh rất nhẹ, không cao không gấp, nhưng mang theo áp lực không thể từ chối. Còn Hạo Hiên thì im lặng suốt cả đường về, như thể chỉ chờ đến sáng hôm sau để đi đập nhà ai đó.
Hi Hoa hơi giật mình:
“Em chỉ trầy xước một chút, thật sự không cần đến mức gọi bác sĩ…”
Minh Triết ngước mắt nhìn cậu, đôi đồng tử xám sẫm lạnh đi mấy phần. Anh không nói gì thêm, nhưng thái độ lại như chặn sạch mọi phản biện.
Cuối cùng, Hi Hoa chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sofa, mặc cho người bác sĩ trung niên – từng theo gia tộc Thượng Quan nhiều năm – tiến hành kiểm tra toàn thân.
Từng vết bầm nhỏ ở ngực, vết xước mỏng dọc theo vai, dấu trầy sẫm màu nơi cổ tay… tất cả đều bị ghi nhận cẩn thận. Dù Hi Hoa luôn miệng bảo không sao, tay bác sĩ vẫn không chậm đi một chút nào.
“Không nghiêm trọng, nhưng cần tránh vận động. Tôi sẽ xử lý để không để lại sẹo,” ông nói khi kết thúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT