Dưới ánh đèn vàng dịu phủ xuống đại sảnh, tiệc rượu vẫn náo nhiệt với những ly vang sóng sánh, tiếng cụng ly, tiếng cười xã giao hòa lẫn tiếng piano trôi nổi phía xa. Hi Hoa ăn xong vòng ba buffet, hai tay ôm chặt dĩa tráng miệng với bánh phô mai mochi kéo sợi, lặng lẽ rút khỏi đám đông.
“Ăn xong thì phải vận động.” Cậu tự nhủ, như thể cần chính đáng hóa việc lén trốn ra sau khu vườn nhỏ phía sau khách sạn để hít thở chút không khí trong lành.
Không khí ngoài vườn mát rượi, phảng phất mùi hoa nhài và gỗ mục trong gió đêm. Cậu vừa đi vừa nhón từng bước trên lối lát đá, tay cầm nĩa xiên một miếng bánh, thở ra khoan khoái:
“Ngon như vậy mà chỉ ăn ba lần… đúng là nhân phẩm còn chưa xuống đáy.”
Thế rồi, đúng lúc rẽ qua bụi cây hồng nhung đang nở rộ, một đoạn đối thoại lọt vào tai khiến bước chân cậu khựng lại.
“…Chuyện đó để sau. Dự án lần này nhất định phải chen chân vào bằng mọi giá, chỉ cần đám người Thượng Quan vẫn còn bị chia rẽ thì dễ bề thao túng. Hừ, một thằng anh lạnh như băng, một thằng em thì bốc đồng, chúng nó tưởng mình cao cao tại thượng mà không biết mình đang nắm dây rối phía sau…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT