Cố Dư Phong sững sờ, lại không nhịn được cười, nói: “Anh thế mà lại muốn chụp ảnh cho em.”
“Sao nào, rất ngạc nhiên sao?” Diệp Vấn Tân rất tự nhiên quấn dây đeo máy ảnh quanh tay mình một vòng, “Tôi không giống người sẽ chụp ảnh à?”
“Anh không giống kiểu người sẽ chụp ảnh cho người khác.” Cố Dư Phong tháo dây đeo máy ảnh khỏi cổ, cẩn thận đưa máy ảnh cho Diệp Vấn Tân.
“Em không phải người khác, em là bạn đời của tôi.” Diệp Vấn Tân quen thuộc điều chỉnh thông số máy ảnh, nhắm về phía Cố Dư Phong chụp thử một tấm, “Lúc tôi còn rất nhỏ, tôi đã nghĩ, sau này tôi phải chụp thật nhiều ảnh cho bạn đời của tôi, tốt nhất là có thể xếp đầy mấy cuốn album.”
“Sao lại có suy nghĩ như vậy?” Cố Dư Phong có chút tò mò.
“Khi đó cha mẹ tôi bề ngoài còn rất ân ái,” Diệp Vấn Tân trả lời có chút thờ ơ, “Mẹ tôi rất thích chụp ảnh, cha tôi mỗi lần rảnh một chút là sẽ giúp bà chụp mấy tấm, mẹ tôi mỗi lần phụ trách cắm những tấm ảnh rửa xong vào album, khi đó bà sẽ cười rất dịu dàng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT