Ngày hôm sau là một ngày nắng đẹp hiếm có, trời xanh mây trắng, ánh nắng tươi sáng. Diệp Vấn Tân thức dậy rất muộn, nhưng lần này khi tỉnh ngủ, anh phát hiện Cố Dư Phong tuy đã tỉnh nhưng vẫn đang ôm anh, không hề rời đi.
Diệp Vấn Tân không nói gì, sau đó anh bị Cố Dư Phong hôn lên môi.
Họ hôn nhau một lúc, Cố Dư Phong vỗ vỗ lưng anh như đang dỗ dành, nói: “Lão công chào buổi sáng.”
Diệp Vấn Tân chần chừ vài giây, mới đáp lại một câu: “Chào buổi sáng.”
“Muốn dậy chưa?”
Cố Dư Phong mắt mày cong cong, “Chúng ta ăn trưa xong, rồi đi vườn bách thú nhé.”
“Cơm trưa?” Diệp Vấn Tân nhìn về phía Cố Dư Phong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play