“Đều không sao chứ?”
Phương Du đi vào thì thấy bên trong đã chẳng còn mấy ai, chỉ còn Kiều Hạc Chi và mấy bà vú đang giúp nhau thu dọn rượu thuốc và băng gạc.
Thấy hắn đến, Kiều Hạc Chi dịu dàng nói:
“Không có chuyện gì lớn đâu, chỉ là lần đầu đào đất, chưa quen nên la hét kêu đau chút thôi.”
“Cất đi đi, thu dọn cho kỹ, ở thôn dã không như trong thành, chỉ cần sơ ý một chút là bị trầy xước. Còn nhiều chỗ cần dùng tới thuốc nữa.” Cậu giao hộp thuốc cho vú già, rồi bước tới kéo tay Phương Du, nói:
“Những học sinh này bình thường ở nhà đều được nuông chiều, lần đầu khổ cực như vậy không làm ầm ĩ mới là lạ. Ngươi cũng đừng bận lòng vì chuyện đó.”
Phương Du mím môi, trong mắt ánh lên nụ cười. Hắn thầm nghĩ, đúng là tiểu công tử biết thương người, vừa lo cho học sinh, vừa quay sang an ủi hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play