“Thật là mệt quá rồi, việc này đúng là không dành cho người làm.”
“Lúc đó ta cứ tưởng mình đang ngâm trong bể mồ hôi, tay thì như bị mài đến tróc da vậy.”
Buổi trưa mặt trời chẳng khác gì một cây kim dài, cứ thế châm vào người khiến ai nấy đều đau nhức. Trong ruộng, học sinh cầm cuốc mà không đào nổi đất, lúc mới bắt đầu còn hăng hái, nhưng tới lúc động tay chân thì lại kiệt sức. Rõ ràng chỉ có ba phần đất thôi, cố nông nói chỉ cần nửa canh giờ là cuốc xong, vậy mà ai cũng cảm thấy còn khổ hơn cả đường sang Tây Thiên thỉnh kinh.
Cuốc vung lên, cũng chỉ đào được chút đất, biết rõ là ba phần đất mà đào hoài đào mãi vẫn chưa xong, lớp cỏ dại khô khốc như dính chặt lấy bùn đất, cuốc mãi cũng không rời ra được.
Bận rộn hơn một canh giờ, thế mà mới chỉ đào được một khoảnh đất bằng bàn tay.
Nhìn lòng bàn tay đỏ ửng lên vì cọ xát với cán cuốc, càng nắm càng đau, có người bắt đầu kêu than:
“Giờ gì rồi mà vẫn còn bắt đào nữa đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play