Khi Kiều Hạc Chi tỉnh lại, trời đã sáng hẳn. Đêm qua cậu ngủ không sâu, thường hay tỉnh giấc giữa đêm, mãi đến canh tư mới chợp mắt được một lát. Không ngờ vừa ngủ đã ngủ quên đến tận giờ này.
Cậu duỗi tay sờ sang bên cạnh, chỗ Phương Du từng nằm đã lạnh ngắt, chăn đệm chẳng còn chút hơi ấm nào. Không biết hắn đã rời giường từ khi nào. Kiều Hạc Chi vội sai Ti Vũ mang nước rửa mặt vào phòng, sửa soạn xuống giường.
Vừa ra khỏi phòng, cậu đã hay thì ra đã sang giờ Tỵ.
“Sao không gọi ta dậy sớm hơn một chút? Chủ quân cùng mẫu thân đâu rồi?”
Ti Vũ khom người đáp:
“Là chủ quân dặn không được quấy rầy công tử nghỉ ngơi, đợi người tỉnh rồi mới mang điểm tâm đến. Sáng sớm nay, chủ quân cùng phu nhân đã ra ngoài, chắc cũng sắp về rồi.”
Kiều Hạc Chi nhìn lên bàn, thấy cháo kê nấu nhừ, bên cạnh là cải thìa xào và một đĩa rau trộn thanh đạm. Hôm qua vì khóc nhiều, thể xác lẫn tinh thần đều rã rời, thực ra cũng đã thấy đói, nhưng miệng nhạt tẻ chẳng muốn ăn gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play