Qua hai ngày, Phương Du lại sinh long hoạt hổ như thường. Hôm trước bệnh do ăn phải đồ tanh, làm dạ dày khó chịu, hai ngày liền chỉ có thể ăn cháo trắng với rau xào. Nay khỏi rồi, ăn uống cũng theo đó khá lên.
Sáng sớm đã gọi Tiểu Kiều làm cho ba loại nhân sủi cảo: thịt bò, thịt heo và tôm càng xanh, hắn ăn một hơi hết cả xửng.
“Bây giờ có thể ăn thịt ngon lành thế này, thật là tốt.”
“Giữa trưa làm chút thịt đi, ta cảm thấy ruột gan đều đã nhạt nhẽo lắm rồi.”
Kiều Hạc Chi thấy hắn ăn mà không dùng lấy chút tương nào, chỉ mỉm cười lắc đầu, lại múc thêm cho hắn một chén cháo trứng vịt Bắc Thảo với thịt nạc, sợ hắn nghẹn:
“Buổi trưa ghé sang thăm cha mẹ một chuyến. Chiều nay sẽ phát lương, tuy rằng mọi việc đã giao cho hạ nhân lo liệu, chúng ta cũng không cần đích thân quản gì nhiều, nhưng cũng nên đến qua một lượt. Nếu ngươi muốn ăn thịt, vậy đợi tối ta xuống bếp làm, hoặc tiện đâu thì ăn trong thành cũng được.”
“Đã phải đi tới đi lui như vậy rồi, sao còn để ngươi xuống bếp. Tối ta với ngươi ra ngoài ăn đơn giản chút là được, miễn là không phải cao lầu yến tiệc rượu chè gì là được rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT