Dù đang trong thời gian chờ kết quả kỳ thi Hội, nhưng tâm tư của Phương Du đã hoàn toàn rời khỏi chuyện đèn sách, chuyển hẳn sang người phu lang của mình. Kỳ thi đã kết thúc, có cho hắn cả ngày đấm ngực giậm chân, than ngắn thở dài thì cũng chẳng thể đổi lại được bài văn đã nộp. Ngược lại, nếu lúc này không biết chăm sóc cho một người đang mang thai như thế nào cho ổn thoả, đó mới thực sự là điều khiến hắn hối tiếc.
Kiều Hạc Chi ngồi trên trường kỷ, ăn từng múi quýt Phương Du đã cẩn thận lột vỏ, bỏ hạt, xếp gọn ghẽ vào chiếc chén sứ nhỏ. Cậu không biết người khác lúc mang thai ra sao, nhưng bản thân thì nghén rất nặng, chỉ cần ngửi thấy mùi tanh là nôn ngay, có khi cả ngày cũng khó chịu không thôi.
Cậu nhìn về phía cửa sổ, nơi Phương Du đang chăm chú đọc sách, sắc mặt nghiêm túc, lông mày nhíu lại, suốt đã gần nửa canh giờ. Nếu không phải cuốn sách trong tay hắn là sách y do đại phu biên soạn, nói về cách dưỡng thai theo từng giai đoạn, chỉ e ai nhìn vào cũng tưởng hắn đang ôn thi đến khổ cực.
“Phu quân đang nhìn ra được điều gì vậy?”
Phương Du đang lật đến phần ăn uống kiêng kỵ dành cho sản phụ, nghe thấy giọng Kiều Hạc Chi thì bừng tỉnh. Hắn cong khóe môi cười, bước lại ngồi xuống cạnh Kiều Hạc Chi, nói:
“Không hổ là sách do đại phu biên soạn, bên trong viết cái gì cũng rõ ràng, tường tận. Ta thấy nhiều điều rất có lý. Nhưng vừa rồi nghĩ kỹ lại, ta đã là phu quân của ngươi, lẽ ra nên học những thứ này từ sớm. Sau này nếu có lúc phải ra ngoài bận rộn, không thể ở bên chăm sóc ngươi, thì ít ra cũng phải hiểu biết để còn lo liệu. Tốt nhất là chúng ta cùng nhau học.”
“Được thôi.” Kiều Hạc Chi cũng không trốn tránh, ngoan ngoãn tựa vào vai Phương Du cùng hắn đọc sách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT