Trước khi vòng lặp của cô bé biến mất, Mạc Tiểu Nghiêu đã đi đến bên cạnh cô bé, vô cùng tự nhiên mở miệng hỏi: "Em là con gái của phù thủy à? Bà ta nhờ chị đến tìm em." Cô không bao giờ chủ động mở miệng nói chuyện với người xa lạ, cũng chẳng có hứng thú gì, nhưng bắt chuyện với một sinh vật vừa nhìn đã biết không phải con người thì lại không có tí áp lực nào.
Đối với Mạc Tiểu Nghiêu, bất cứ thứ gì trên thế giới này cũng đáng yêu hơn đồng loại xa lạ, kể cả chó, mèo, thỏ hay rắn. Cho dù là nói chuyện với một con búp bê vải, cô cũng có thể nói một lúc lâu. Ngược lại, với những người không quen biết, cô vừa cảnh giác lại vừa chẳng có hứng thú.
Cô bé cột tóc hai bên ngẩng đầu lên, khuôn mặt là một màn sương đen kịt không nhìn ra hình dáng thế nào, chỉ nghe thấy cô bé nức nở khe khẽ: "Em lỡ làm mất nhẫn bạc của mẹ em rồi."
Mạc Tiểu Nghiêu không nói gì, cúi đầu đứng trước mặt cô bé, cô đâu có nhẫn bạc gì đó.
Cô bé thấy cô không trả lời, tiếng khóc hơi lớn hơn một chút: "Chị gái tốt bụng ơi, chị giúp em tìm nhẫn bạc được không ạ? Nếu không mẹ mà biết chuyện thì sẽ giết em mất."
"Em làm mất ở đâu?" Mạc Tiểu Nghiêu hỏi.
Cô bé chỉ về hướng Đông Bắc: "Lúc em xem biểu diễn phun lửa thì bị mất, chắc chắn là bị người ta nhặt được rồi mang ra bán ở quầy, tên đó thích nhặt đồ rơi trên đất lắm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play