Sáng sớm hôm sau, lúc Lục Nhất Hòa tỉnh lại mặt trời đã lên cao, Thẩm Xuyên không có ở trong phòng.
Lục Nhất Hòa cảm nhận được cả người bủn rủn, chậm rãi ngồi dậy, sau khi mặc y phục xong thì ngồi xuống trước gương đồng.
Tân phu lang trong gương sắc mặt hồng hào, con ngươi trong trẻo giống như được dòng nước rửa qua, y cầm lấy lược chảy tóc, đang muốn mở cửa ra ngoài lấy nước rửa mặt thì ‘kẽo kẹt’ 1 tiếng, cửa bị đẩy ra.
“Dậy rồi?” Thẩm Xuyên bưng bồn gỗ đặt ở trên giá, bên trong bồn là nước ấm để rửa mặt.
Lục Nhất Hòa ‘ừ’ một tiếng, đứng dậy rửa mặt, chờ khi y lấy khăn lau khô mặt xong thì thấy Thẩm Xuyên đang chăm chú nhìn mình: “Sao vậy?” Lục Nhất Hòa cho rằng trên mặt mình dính gì đó, muốn đi đến chỗ gương đồng xem thử.
“Nhất Hòa.” Thẩm Xuyên lên tiếng.
Thẩm Xuyên chưa từng gọi Lục Nhất Hòa bằng những cái tên mà mọi người hay gọi như ‘Hòa ca nhi’ hay ‘tiểu Hòa’, luôn kêu tên đầy đủ của y, hôm nay đột nhiên thay đổi cách xưng hô, Lục Nhất Hòa có hơi không quen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play