Có thể dễ dàng nhận ra căn phòng dưới tầng hầm này vốn được thiết kế như phòng ngủ của một bé gái, với rèm cửa mềm mại và nhẹ nhàng, tủ quần áo và giường công chúa, thảm lông thêu hình mèo con, tất cả đều mang hơi hướng ngọt ngào của màu hồng phớt….
Nếu như có thể làm ngơ ngọn núi xác chết đang sừng sững trước mặt họ.
Chính xác mà nói, đây là một ngọn núi được tạo thành từ vô số con búp bê làm bằng xác người, những thi thể này bị khâu mắt và miệng, mặc những chiếc váy tươi tắn, bên dưới là một vũng máu đen đã khô lại.
Nghê Tử Giao đứng sau lưng Lâm Bội, nhìn xung quanh, khẽ hỏi: "Anh Lâm, chúng ta xuống tầng hầm để làm gì?"
Lâm Bội vừa định quay người lại, đột nhiên, một cơn đau nhói truyền đến từ sau gáy, cậu ngã xuống, toàn thân tê liệt.
Nghê Tử Giao tiện tay vứt chiếc ống tiêm sang một bên, đứng trên cao nhìn xuống Lâm Bội đang nằm bất động trên mặt đất, dùng mũi giày huých vào cằm cậu, cười nhạt.
Hắn chế giễu: "Đồ ngốc, anh biết thừa tôi không phải là người mới, lại không nghĩ rằng tôi sẽ tự chừa cho mình vài đường lui để bảo toàn tính mạng chứ?"
Lâm Bội ngước mắt nhìn hắn, ánh mắt lạnh như băng, không nói một lời.
Nghê Tử Giao từ từ ngồi xổm xuống, cười nói: "Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó, anh cũng chẳng vô tội. Bức thư đó cất giấu gợi ý để thông quan, anh đã sớm nhận ra rồi đúng không? Mộ Ân Đức đã giết thợ săn và thiếu niên, còn đặc biệt mang xác họ ra ngoài dinh thự đi dạo, điều đó có nghĩa là, để tránh được cô ta, cần phải có hai lần hiến tế. Một lần là thợ săn, một lần là thiếu niên. Anh cố tình để Vương La và Tiết Lưu cướp súng săn bắn Mộ Ân Đức, chính là để hoàn thành nghi thức hiến tế thợ săn; còn nghi thức hiến tế thiếu niên trong kế hoạch của anh..."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT