Nghê Tử Giao bê một chiếc ghế ngồi phía sau Lâm Bội, vênh váo chỉ huy cậu đập trứng, khuấy đều, tra dầu, đổ vào chảo. Nhìn thấy Lâm Bội bị khói bốc lên làm cho sặc sụa, hắn vẫn thản nhiên cười khoái trá. Tên nhóc này đích thị là "cậu ấm Lâm" chính hiệu, từ trước đến giờ chưa từng động tay vào việc nhà. Cũng may là Lâm Bội không đốt trụi khu bếp của hắn. 
Nghê Tử Giao khệ nệ bê ghế ra phòng ăn, còn Lâm Bội thì đang lúi húi bày biện bát đũa, rồi cả hai ngồi đối diện nhau. Nghê Tử Giao chống cằm, nhìn Lâm Bội chắp tay cầu nguyện đầy thành khẩn, không nể nang gì mà cười phá lên.
"Anh đang cầu nguyện với thần sao?"
Lâm Bội mở mắt, lạnh lùng nhìn hắn: "Chuyện này không liên quan đến cậu."
Ồ ồ ồ! "Không liên quan đến cậu"! Vị thần duy nhất đang ngồi ngay trước mặt ngươi đây này.
Chủ Thần đại nhân thầm chế giễu, khuấy khuấy hạt cơm rồi cúi đầu ăn thử một miếng, vừa nếm vị dở tệ đã vội đặt thìa xuống, đứng phắt dậy bỏ đi.
Tay nghề nấu ăn của Lâm Bội quả là thảm họa, trứng cháy khét một nửa, cơm thì mặn chát, thậm chí còn lẫn cả vụn vỏ trứng. Dạ dày kiều quý của con rối nhà hắn thật sự không thể chịu nổi món ăn "tuyệt vời" của nhà họ Lâm như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play