Lời nói của Thái hậu nghe qua thì dường như hiền từ, chẳng lẽ là để các nàng tự lựa chọn?
Thư Thanh Vũ chỉ vừa mới từ tài nhân tấn thăng lên chủ vị, trước sau cũng chưa đến hai tháng, hậu điện của Cảnh Ngọc cung còn chưa kịp ổn định, nàng lại làm sao phân biệt được chỗ nào tốt, chỗ nào không?
Cho nên, lời này của Thái hậu chỉ là qua loa lấy lệ, nói một câu khách sáo mà thôi.
Trong lòng nàng hiểu rõ, nhưng thái độ thì vẫn phải thể hiện ra ngoài, bèn cất giọng nói: “Thần thiếp vốn chẳng tinh tường việc nội vụ trong cung, vẫn là xin Thái hậu nương nương tùy ý an bài, nếu thần thiếp có thể san sẻ lo lắng với Thái hậu nương nương, thì là vinh hạnh của thần thiếp.”
Lăng Nhã Nhu vốn dĩ không muốn dính líu đến mấy chuyện phiền toái này, nhưng giờ thấy Thư Thanh Vũ cũng sẽ cùng lo liệu, thì lại tỏ vẻ khá vui vẻ: “Thái hậu nương nương, thần thiếp cũng có thể san sẻ nỗi lo, ngài không thể quên thần thiếp đấy.”
Lúc trước bắt nàng ấy làm, nàng ấy còn viện đủ lý do thoái thác, sống chết không chịu làm, bây giờ Thái hậu chưa mở miệng hỏi, nàng ấy lại tự mình nhảy ra đòi chia sẻ nỗi lo.
Có một thoáng, khóe môi Thái hậu khẽ giật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT