Thư Thanh Vũ mới nói sơ vài câu, rõ ràng Tiêu Cẩm Sâm liền cao hứng hơn một chút.
Hai người lại men theo hành lang dạo thêm một vòng, Tiêu Cẩm Sâm ngắm nhìn cảnh sắc tươi tốt xanh rì của Cảnh Ngọc cung, lại nói: “Phong cảnh ở Cảnh Ngọc cung này, có thể xem là tốt nhất trong Tây Lục cung, Phượng Loan cung tuy rộng hơn chút, nhưng rốt cuộc đã bao năm không người ở, cuối cùng cũng hoang tàn vắng vẻ, không bằng Cảnh Ngọc cung náo nhiệt.”
Tiên đế xưa nay không thích hậu cung đông người lắm miệng, dù sao đã có Nguyên hoàng hậu từng là chính phi, liền vẫn chưa lập quý phi, Phượng Loan cung bỏ hoang đã hai mươi năm, ngoài bức tường bên ngoài còn có thể nhìn, bên trong sớm đã đổ nát.
Thư Thanh Vũ vốn cũng không có hứng thú gì với Phượng Loan cung, không rõ vì sao Tiêu Cẩm Sâm lại nói đến chuyện này, chỉ đáp: “Cảnh Ngọc cung đích thực là rất tốt, trong điện rộng rãi, bày trí tinh tế, ngay cả ôn tuyền trong noãn các vào mùa đông cũng vừa vặn thích hợp, tạ bệ hạ ban tặng.”
Tiêu Cẩm Sâm khẽ ho một tiếng, cúi đầu khẽ chạm mũi.
Cảnh Ngọc cung không lớn cũng chẳng nhỏ, đi một vòng quanh hành lang cũng không phải nhẹ nhàng gì, hai người ước chừng đã đi năm sáu vòng, lúc ấy cũng gần đến giờ rồi.
Tuy Tiêu Cẩm Sâm không biết phải nói chuyện gì cùng phi tần, nhưng đôi khi cũng trò chuyện với Thư Thanh Vũ vài câu, đại khái là hỏi nàng ở Cảnh Ngọc cung sống thế nào, có muốn gửi thư về nhà gặp phụ mẫu không, kỳ thực những lời này cũng là nói cho có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play