Đầu gối của Vương Tiểu Cát đã mềm nhũn ra.
Chớ nhìn hắn ở bên ngoài thì vênh váo kiêu căng, chứ ở trong Càn Nguyên cung thì chẳng khác gì con cá không xương, chỉ cần Tiêu Cẩm Sâm nổi giận, hắn lập tức quỳ sụp xuống.
Thậm chí Vương Tiểu Cát không dám run rẩy, chỉ cố hạ giọng bẩm báo: “Khởi bẩm Bệ hạ, vì Thư Tiệp dư nương nương nhiễm phong hàn, Thái y viện đã dâng tấu xin rút bài tử.”
Tiêu Cẩm Sâm khẽ nhướng mày, chẳng rõ vì sao trong lòng hắn lại cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Giọng hắn lạnh lùng, xen lẫn lửa giận không rõ nguồn cơn: “Phải chăng, là có kẻ nhúng tay vào?”
Càn Nguyên cung là nhà của hắn, là thành lũy kiên cố nhất của hắn. Hắn không muốn, cũng không cho phép bất kỳ ai ra tay với Càn Nguyên cung.
Từ trên xuống dưới trong điện này có đến mấy trăm cung nhân, tất thảy đều phải nghe lệnh một mình hắn, tuyệt đối không thể có chút sơ hở nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT