Nói thật lòng, Thư Thanh Vũ vốn không muốn gặp đôi phu phụ kia, cũng chẳng muốn gặp hai người đệ đệ tự cho mình là đúng. Nàng chỉ muốn gặp tam thúc tam thẩm một lần.
Kiếp trước nàng có vinh hoa phú quý đầy mình, lúc từ Liễu Châu chuyển đến Thịnh Kinh cũng chỉ có phụ mẫu nàng theo đến, tam thúc không đi cùng, vẫn ở lại Liễu Châu làm viện trưởng thư viện.
Từng ấy năm, cũng chỉ có năm nàng được phong hậu thì tam thúc mới vào cung thăm nàng, từ đó cho đến lúc nàng bệnh nặng qua đời, cũng chưa từng gặp lại.
Nay nghĩ lại, cũng đã nhiều năm chưa gặp.
Thư Thanh Vũ hiếm khi sinh lòng thương cảm, lại có chút hoài niệm. Những tình thân nhỏ nhoi mà ấm áp ấy, sự chăm sóc và yêu thương còn nhiều hơn cả cha mẹ ruột, khiến nàng đến nay vẫn không thể quên.
Tiêu Cẩm Sâm nhìn ánh mắt nàng mang theo xúc động nhè nhẹ, tựa như giọt sương trong suốt, lại tựa ánh bình minh thuần khiết, khiến người ta nhìn một lần là không thể quên.
Nhìn qua đã biết là đang hoài niệm, thậm chí còn có chút đáng thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT