Chừng một canh giờ trôi qua, bánh hạnh nhân trên bàn cũng đã ăn hết, trà cũng uống đến hai ấm, Thư Thanh Vũ gần như đã hỏi rõ ràng mọi chuyện liên quan đến Chu Tố Điệp, ngay cả việc sau khi nàng ta nhập cung đã ở những nơi nào cũng đều moi ra hết.
Đợi đến khi toàn bộ đồ đạc trong Cẩm Tú cung được chuyển đi xong, ngoài cửa cung đã có kiệu của Ty Xa Mã chuẩn bị sẵn sàng. Chu Tố Điệp đứng dậy vuốt thẳng tà váy, đích thân tiến đến trước mặt Thư Thanh Vũ nói: “Nương nương, mời người dời cung.”
Thư Thanh Vũ đặt bàn tay mềm mại lên mu bàn tay nàng ta, khẽ dùng sức đứng dậy, cười nói: “Đi thôi.”
Từ hôm nay, nàng sẽ không còn phải tự mình đi bộ khắp Trường Tín cung nữa.
Chu Tố Điệp đích thân dìu nàng ra cửa phụ, chỉ về phía hoạn quan cao gầy đang chờ cạnh kiệu.
Đó là một nam tử khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, diện mạo bình thường, nhưng làn da lại trắng đến lạ, khác biệt rõ rệt so với nhiều hoạn quan khác.
“Đây là đồng hương của Tố Liên cô cô, họ Lục, nương nương cứ gọi là Đại Dũng, sau này sẽ là người hầu cận đưa đón nương nương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT