Giống như mưa to gió lớn, lại như suối ấm trong ngày giá rét, nếu lắng nghe kỹ, còn có thể nghe được tiếng nước róc rách nhẹ nhàng, mượt mà không dứt. Thế nhưng cuối cùng, lại hóa thành yên ả dịu dàng, thong thả mà tự nhiên.
Hôm nay, Tiêu Cẩm Sâm quả thực quá mức phóng túng.
Đến khi Thư Thanh Vũ đã có chút mệt mỏi, gần như không thể tiếp tục, chỉ còn lại giọng nói mềm yếu cầu xin tha thứ liên tục, Tiêu Cẩm Sâm mới miễn cưỡng xem như tạm thỏa mãn.
Hiện nay tiền triều bận rộn, trong lòng hắn vẫn còn nhiều suy nghĩ, khó mà toàn tâm ở lại Như Ý các, sau một trận nghỉ ngơi liền không tiếp tục dây dưa thêm nữa.
Thư Thanh Vũ thấy sắc mặt hắn lạnh lùng, đến cả chút ửng đỏ trên mặt cũng không có, trong lòng thầm nghĩ hắn giống như là một tảng đá lạnh, nhưng trên mặt nàng vẫn nở nụ cười dịu dàng, nhẹ nhàng hầu hạ Tiêu Cẩm Sâm thay y phục.
Tiêu Cẩm Sâm cúi đầu liếc nhìn mái tóc hơi rối của nàng, vô thức đưa tay vuốt lại giúp.
“Bệ hạ,” Thư Thanh Vũ khẽ dừng, giọng nói dịu dàng, “Gần đây bệ hạ vất vả, thần thiếp không thể chia sẻ nỗi lo cùng bệ hạ, chỉ có thể đặc biệt làm một túi thơm, mong bệ hạ đeo bên người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT