“Khóc Đủ Chưa?”
Nghe vậy, Thẩm Khước có chút thất thần.
Theo đôi môi nàng mấp máy, nam nhân khẽ nhíu mày, lồng ngực như bị thứ gì đó đè nén, ngột ngạt đến khó thở. Giọng nói của Ngu Cẩm lúc xa lúc gần, Thẩm Khước ở trước mặt lúc đen lúc trắng, hơi thở gấp gáp, đột nhiên dùng một tay ấn vào tai phải.
Trầm Khê tiến lên, lo lắng nói: “Vương gia, người không khỏe sao? Nô tỳ đi mời Nguyên tiên sinh đến.”
“Không cần.” Thẩm Khước buông tay ra, mọi thứ lại trở về bình thường. Hắn hơi nghi hoặc nhìn Ngu Cẩm một cái, nói: “Mở cửa sổ ra, cho thoáng khí.”
Trầm Khê vội vàng làm theo.
Thẩm Khước nhìn người trên giường, chăm chú vào đôi môi đang mấp máy của Ngu Cẩm, suy ngẫm về tiếng “Tướng quân” mà nàng thì thầm trong miệng.
Ngu Quảng Giang là Tiết độ sứ, dưới trướng có vô số võ tướng. Người mà Ngu Cẩm quen biết chắc hẳn không ít nhưng không biết là người nào lại khiến nàng đập hỏng cả đầu óc, sốt thành thế này mà trong mơ vẫn còn nhớ đến.
Nếu là người vô cùng thân thiết, có lẽ có thể giúp ích cho bệnh tình của Ngu Cẩm. Hơn nữa dù sao Ngu Cẩm cũng là nữ nhi của Ngu Quảng Giang. Thẩm Khước không định cứ trông chừng nàng mãi như thế này. Mà vị tăng nhân không đáng tin cậy tên Hòa Quang đó lại khiến người ta có chút không yên tâm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play