Cơ Nhiêu khẽ cười với anh, giọng nói chân thành tha thiết:
“Cảm ơn mọi người đã cứu tôi khỏi vực sâu.”
Soa có phần ngượng ngùng, lí nhí đáp:
“Không... không có gì đâu.”
Đợi đến khi Cơ Nhiêu ngủ say, Soa mới đi tìm Boyce. Hắn còn chưa kịp mở miệng, Boyce đã lên tiếng trước.
“Tôi biết cậu định nói gì rồi.”
Soa trầm mặc chốc lát, rồi chậm rãi nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT