Nhan Kiều gặp lại Hoắc Diệc Thâm là vào vài ngày hôm sau, trong buổi họp tổng kết dự án.
Lúc cô ngồi xuống bên cạnh anh, hai người chỉ khẽ gật đầu chào nhau như thể bao ngày xa cách chỉ đơn thuần vì công việc bận rộn, hoàn toàn không để lộ chút ngại ngùng hay xa cách nào. Không ai nhắc đến những điều đã qua, chỉ có sự chuyên nghiệp phủ lên cả không khí trầm ổn của buổi họp.
Dĩ nhiên, đây cũng không phải là nơi thích hợp để trò chuyện riêng tư. Cuộc họp rất nhanh được bắt đầu.
Tuy chỉ là cuộc họp tổng kết, nhưng nội dung dự án lại khá dày và phức tạp, ước chừng cũng phải kéo dài ít nhất một giờ.
Nhan Kiều không tỏ ra mệt mỏi hay nhàm chán. Chỉ đến khi đến lượt cô phát biểu, trong lúc nói, cô khẽ ho vài tiếng, âm thanh nhẹ như một chiếc lông vũ rơi xuống mặt hồ yên ả.
Đó chỉ là một chi tiết nhỏ không ai để ý, mọi người vẫn chăm chú lắng nghe, còn ánh mắt Hoắc Diệc Thâm khi đó vẫn nhìn cô điềm đạm như đang chuyên chú nghe báo cáo, không lộ ra một tia dao động nào.
Nhưng đến khi Nhan Kiều trở lại ghế ngồi, vừa nâng ly uống một ngụm mới phát hiện trước mặt cô không phải cà phê giống như những người khác, mà là một ly nước đường phèn tuyết lê ấm áp, ngọt thanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT