Mỗi lần đối diện với Dương Trầm, ta đều run rẩy không ngừng. Một lúc lâu sau, ta cắn răng véo mạnh vào đùi mình, gượng cười nói: “Vương gia quá lời rồi.”
Im lặng hồi lâu, Dương Trầm mới lên tiếng: “Ngồi gần đây.”
“Vâng.”
Ta nhích người lên, xích lại gần thêm một chút.
“Gần nữa.”
Ta run rẩy đứng dậy, lại nhích thêm một bước. Có lẽ mất kiên nhẫn, Dương Trầm vươn tay túm lấy cổ áo ta, kéo mạnh cả người ta về phía hắn.
"Nhị muội, ngồi xuống đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play