Sau này ta đổ bệnh, phải làm việc trong thư phòng suốt một tháng trời. Hắn liền đường hoàng đến nhà ta, sai người mang cả đống đồ bổ đến, vừa nhìn ta uống thuốc, vừa ngồi đối diện phê duyệt tấu chương.
Cuối cùng, không thể chịu đựng được nữa, ta đành phải trốn về thương hội làm việc. Sổ sách vừa xem xong, hắn lại đòi theo ta đi thăm các cửa hàng, với lý do vi hành thị sát. Đúng là một cái đuôi phiền phức, không thể nào rũ bỏ. Nhưng may mắn thay, ngoài việc đó ra, hắn cũng không làm gì quá đáng.
Ngược lại, khi gặp vấn đề giao dịch của thương hội, ta lại có thể trực tiếp trao đổi với hắn, giúp tiết kiệm được không ít thời gian.
Một năm sau, thấy việc kinh doanh của thương hội đã dần ổn định, ta giao lại toàn bộ công việc cho Thải Hoàn. Thải Hoàn từ một cô nương gầy gò năm nào, giờ đã trở thành một quý bà phát tướng. Đôi bàn tay mũm mĩm trắng trẻo như ngọc của nàng đeo chiếc vòng ngọc bích mà trước đây nàng còn chẳng dám chạm vào. 
Mỗi khi cười, nàng lại để lộ hai má lúm đồng tiền, trông rất phúc hậu. Chỉ là, dù trước mặt hay sau lưng người khác, nàng vẫn quen miệng gọi ta là "tiểu thư", không thể nào sửa được. Gần đến tháng chín, nàng thấy ta nửa đêm lọ mọ thu dọn xe ngựa, liền ngạc nhiên hỏi: "Tiểu thư, người lại định đi đâu vậy ạ?"
Ta xua tay: "Nghe nói ở Tấn Bắc có một ngọn núi suối nước nóng, ta muốn đến xem có thể khai thác được không, xây một biệt trang."
Thải Hoàn nhìn quanh quất rồi nhỏ giọng hỏi: "Vương gia có biết chuyện này không ạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play