Dương Trầm ngày thường ít khi ra khỏi nhà, giờ dù là thân tín của thái tử cũng không nhận ra hắn. Lý Nhung ngẩn người, ta vội nói: "Vị này là Đàm công tử của Đàm gia, họ hàng xa của Thẩm phủ."
Lý Nhung thấy là họ hàng liền vội vàng chắp tay hành lễ, sau đó tự giác đi tìm ông chủ thanh toán. Ông chủ nhận ra Thải Hoàn, lại nhìn sắc mặt Dương Trầm, liền vỗ đùi, đuổi theo Lý Nhung: "Miễn phí, miễn phí hết!"
Dương Trầm lại nheo mắt: "Lúc nào cũng miễn phí, chưởng quầy ông không định mở Ngọc Hạc Đường này nữa à?"
Chưởng quầy ngẩn người. Lý Nhung không biết chuyện gì, gật đầu: "Đúng vậy, ông cứ tính tiền như thường." 
Nói rồi lại móc ra một nắm ngân phiếu từ trong ngực. Dương Trầm liếc nhìn hắn, rồi quay đầu nhìn ta, cười ôn hòa: "Nhị muội đây là leo lên được người quyền quý rồi sao?"
Ta vội vàng lắc đầu: "Biểu thiếu gia nói đùa rồi, vị này là người hầu của bạn hữu phụ thân ta ở triều đình, nghe nói tổ mẫu mừng thọ, nên mới đi theo mua đồ..."
Dương Trầm nheo mắt: "Lão phu nhân mừng thọ, lại mua bút mực?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play