**Trời chưa sáng hẳn**, lễ tế trời đầu xuân đã được chuẩn bị tại đài thiên đàn phía Tây hoàng thành. Mọi quan lại, cung nữ, hoàng thân đều phải có mặt. Đây là nghi thức cầu phúc lớn nhất đầu năm, và cũng là nơi lý tưởng để… ra tay.
Phong Hàm đứng phía sau đài tế, mặc một bộ cẩm bào xanh lục thêu ám phù thủy văn — loại áo hiếm khi được ban, đại diện cho “tể phụng” dưới một người, trên vạn người. Ai ban? Không rõ.
Nhưng mọi người đều biết: **đây không còn là mèo nhỏ của Trương Thành**, mà là một nhân vật nguy hiểm — không có chức, không có danh, nhưng ai cũng không thể không để mắt.
“Sao lại mặc lễ phục bậc này?”
“Là ai ban? Không có chiếu chỉ?”
Tiếng xì xào vang lên khắp nơi, còn Phong Hàm chỉ mỉm cười. Trong tay cậu, là bản sao một tờ lệnh cũ — **bản lệnh năm xưa chính Thái hậu từng ký, cho phép tặng tể phục này khi phong 'người thừa kế' cho Trương Thành**.
Giờ đây, người thừa kế kia đã biến mất. Vậy ai là người được trao lại tể phục?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play