Quan sai mất kiên nhẫn quay đầu liếc qua một cái: “Vậy chờ có người mất mạng rồi hẵng nói.”
Lục Tu Viễn nhìn chằm chằm bóng lưng quan sai, trong lòng tức giận đến mức móng tay bấm chảy cả máu.
“Chuyện gì mà phải đợi đến lúc có người mất mạng mới xử lý hả?” Thời Vân Sâm phe phẩy quạt dẫn theo một nhóm người hộ vệ từ đối diện bước tới.
Lúc này, trong mắt Lý chưởng quầy Thời Vân Sâm chẳng khác nào thần tiên giáng thế đôi mắt già nua của ông bỗng chốc sáng rực lên.
Lý Chưởng quầy vừa rồi bị Thạch Trúc làm cho tức nghẹn đến mức muốn thổ huyết nỗi bức xúc cứ nghẹn mãi không thoát ra được. Lúc này gặp được Thời Vân Sâm chịu ra mặt, trong lòng ông lại bùng lên một tia hy vọng.
Vị thiếu gia này tuy thường ngày kiêu ngạo ngỗ nghịch nhưng cậu và nhà họ Triệu vốn là đối thủ một mất một còn. Có cậu ở đây, quan sai chắc sẽ không dám làm ngơ.
Lục Tu Viễn cũng thở phào nhẹ nhõm may mà kịp thời mời được người tới nếu để chuyện vượt quá kế hoạch lại muốn nhân chứng vật chứng đầy đủ, thì e là chẳng dễ gì lật lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play