Nghe vậy, giọng điệu Lục Tu Viễn càng thêm chân thành: “Thật sự là vì dạo này ta túng thiếu quá, nên mới phải dùng hạ sách này. Đợi đến lúc nhận được tiền tiêu vặt nhất định sẽ mời các vị uống rượu.”
Vừa nghe đến có rượu, trong đám có một kẻ mê rượu không nhịn được lên tiếng: “Lão đại, lúc ngươi đi Hàm Thành chẳng phải sẽ ngang qua trấn Lá Phong sao? Nhân tiện giúp một tay đi.”
Người được gọi là lão đại trừng mắt liếc hắn một cái, tên mê rượu ngơ ngác gãi đầu không hiểu sao lại bị lườm.
Lục Tu Viễn giả vờ không thấy gì, trong mắt lại thoáng hiện lên vẻ vui mừng.
“Hôm nay nói thật, lý do ta túng thiếu cũng là vì người bạn ở trấn Lá Phong kia…”
Thấy kẻ mê rượu nhìn mình với vẻ tò mò, mặt đầy vẻ hóng chuyện, hắn tiếp tục nói:
“Hồi trước lúc còn đi học có một người bạn mê cờ bạc, thua sạch tiền lại còn thiếu nợ sòng bạc sáu lượng. Sòng bạc nói nếu ba ngày không trả thì sẽ đánh gãy tay chân hắn cho hắn khỏi mơ chuyện thi cử nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT