Đại ca hắn miệng lắp bắp, cũng không biết nên nói gì, chỉ có thể đứng im tại chỗ, ánh mắt cầu cứu dần chuyển sang nhìn về phía Nhị Lang nhà mình.
Lục Tu Viễn nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ thấy thật sự là một trò hề, hoàn toàn không còn kiên nhẫn, nói: “Ta chỉ nói thổ sâm này là hàng giả, cũng không hề bôi nhọ hiệu thuốc Bình An hai chuyện không thể đánh đồng với nhau được. Có điều nhìn các ngươi cố tình che đậy như vậy, đúng là thú vị.”
“Giả thì vẫn là giả, các ngươi có nói hay đến đâu, nó cũng không thể thành thật được.”
Hắn tiện tay cầm một củ thổ sâm trong khay lên, nói tiếp: “Ta cũng lười nói nhiều với các ngươi, cắt ra xem, nhìn một cái là rõ.”
Người bán hàng kia thấy hắn định cắt sâm thì vội vàng ngăn lại: “Cái này tuy là thổ sâm, rẻ hơn nhân sâm thật một chút, nhưng cũng là thứ quý đấy. Một củ như vậy ít cũng đáng giá ba mươi lượng bạc, ngươi là tú tài nghèo mua nổi không? Mau bỏ xuống cho ta!”
Nói rồi giật lấy củ sâm trong tay Lục Tu Viễn, lườm hắn một cái rồi mới đặt lại vào khay.
Đại ca hắn cũng thấy lo, tuy luôn ủng hộ Nhị Lang vô điều kiện, nhưng thứ này mà tới ba mươi lượng bạc sao có thể chỉ vì chút nóng nảy mà lấy ra làm trò đùa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play