“Con là người học chữ thì xách nước làm gì, về phòng đọc sách đi.” Trương mẫu giật lấy thùng nước nói.
“Ai nói người đọc sách thì không thể xách nước? Con cũng muốn san sẻ việc nhà một chút mà.” Lục Tu Viễn cười cười.
Trương mẫu xua tay từ chối: “Con đọc sách cho tốt là đã giúp rồi. Nương đi nấu cơm trước, con về phòng đọc sách chờ ăn cơm là được.”
Thấy Lục Tu Viễn vẫn chưa chịu bỏ ý định, Trương thị lại bổ sung thêm một câu:
“Ở đầu thôn giờ toàn là mấy cô gái đang múc nước, con chắc là vẫn muốn ra đó hả?”
Thôi thì cũng đúng, giờ ra đó không tiện cho lắm. Nhưng ngày nào Trương thị cũng tất bật đi lấy nước, thật sự không dễ chút nào. Hắn bất giác nhớ đến rừng trúc phía tây, trong đầu dần nảy ra một ý tưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT