Edit Ngọc Trúc
Hạ Cửu Trọng đi đến bên hắn ngồi xuống. Dưới ánh đèn, thiếu niên mặc áo bông đen bóng, chất vải mềm mại mịn màng, khiến người ta nhìn mà sinh ra xúc động muốn vươn tay chạm thử. Hắn hơi khựng lại một chút, rồi quay đầu, ánh mắt rơi xuống khuôn mặt Diệp Trường Sinh:
“Nếu ngươi không muốn tiếp tục, lúc đó vì sao lại đồng ý?”
“Hai mươi vạn cũng không tệ lắm.” Diệp Trường Sinh nghiêng đầu lại, lắc lư tay, mắt đen long lanh lấp lánh ánh sáng, “Ruồi bọ dù nhỏ cũng là thịt!”
Lúc này Hạ Cửu Trọng lại chẳng buồn nghe hắn đang nói gì, sự chú ý lặng lẽ trượt xuống, hoàn toàn rơi vào khoảng da thịt lộ ra dưới cổ áo mở hé của Diệp Trường Sinh – xương quai xanh dưới ánh đèn tranh sáng tranh tối như phủ một lớp ánh sáng nhàn nhạt trên làn da.
Không biết có phải vì khách sạn này đặc biệt cố ý mà ánh đèn trong phòng có phần mờ ảo ám muội hơn thường, ánh sáng ấm áp phủ xuống, vẽ nên trên người thiếu niên đang ngồi trên giường một tầng sáng lấp lánh mơ hồ.
Dù thời tiết lạnh khiến hắn mặc có phần cồng kềnh, nhưng chính vì thế, khi nghiêng đầu cúi xuống, qua lớp áo bông dày bất chợt lộ ra chút sắc ngọc bên trong, trái lại lại càng thêm mê hoặc, nửa che nửa lộ, càng khiến người ta không thể dời mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play