Edit Ngọc Trúc
Vốn dĩ cảm xúc có hơi kích động, nhưng khi tiếp nhận ánh mắt mà Diệp Trường Sinh truyền đến trong khoảnh khắc ấy, Trương Tư Viễn phảng phất như nuốt vào một viên thuốc an thần, đầu óc bỗng nhiên trở nên tỉnh táo, sắc mặt cũng dịu đi đôi chút.
Tuy rằng sau khi hắn chuyển trường từ cấp ba đã sáu năm không gặp người kia, nhưng người ấy thoạt nhìn lại chẳng thay đổi bao nhiêu. Vẫn là dáng vẻ nhỏ nhắn gầy gò, gương mặt trắng trẻo với đôi mắt cong cong như đang mỉm cười, trông ngây ngô, ngoan ngoãn đến mức khiến người ta không nỡ làm tổn thương. Chỉ một ánh nhìn lướt qua, cứ như vẫn là thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi trong ký ức.
Chỉ là đôi mắt đen nhánh quá mức trong trẻo, vô hại kia giờ đây nhìn trong mắt Trương Tư Viễn lại mang theo sự lạnh lẽo và lý trí không thể diễn tả, như thể đã bị nhìn thấu từ trong ra ngoài, khiến hắn không khỏi dâng lên một cơn chật vật không thể che giấu.
Thế nhưng sau cảm giác chật vật lúc ban đầu ấy, khi hắn tiếp tục nhìn vào đôi mắt kia lại dần dần sinh ra cảm giác yên tâm.
Hắn đến rồi, hắn thật sự đến rồi! Diệp Trường Sinh thật sự đến cứu hắn!
Hắn nghĩ như vậy, áp lực và sợ hãi chất chứa bao ngày bỗng chốc trào dâng khiến vành mắt hắn cũng không nhịn được mà nóng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT