Chỉ là bởi vì hắn biết Đường Nặc rất thích hắn, cho nên sẽ không rời đi, mới dám như vậy không kiêng nể gì tổn thương nàng.
Khó trách hiện tại Đường Nặc ngay cả một ánh mắt cũng không muốn cho hắn.
Đổi lại là hắn, phỏng chừng muốn mạng của đối phương?
Dịch Cẩm Thần nhìn tập đoàn Đường thị một cái, chật vật xoay người rời đi.
Đường Nặc mang theo Ninh Tiêu đến công ty, cùng người trong công ty giới thiệu thân phận của Ninh Tiêu, càng làm cho lễ tân nhớ kỹ hắn, về sau bất cứ lúc nào cũng có thể tới.
Một giờ sau, Ninh Tiêu hoàn toàn nổi danh ở công ty của Đường Nặc, tất cả mọi người đều biết chồng của ông chủ bọn họ rất đẹp trai.
Lúc chín giờ Đường Nặc đưa Ninh Tiêu xuống lầu, nhìn cậu lái xe về trường học.
Lúc Ninh Tiêu đến cổng trường nhìn thấy Dịch Cẩm Thần đứng đó, không biết đang đợi ai.
Dịch Cẩm Thần nhìn thấy xe của Ninh Tiêu vội vàng đi qua ngăn Ninh Tiêu lại.
Ninh Tiêu ngồi trong xe nhíu mày nhìn Dịch Cẩm Thần không muốn sống, cau mày, có chút bất mãn với người này.
v
Hạ cửa sổ xe xuống lạnh lùng nhìn Dịch Cẩm Thần: "Cho dù cô muốn chết cũng đừng chết trước xe tôi.
Dịch Cẩm Thần nhìn Ninh Tiêu: "Tôi muốn nói chuyện với cậu.
Ninh Tiêu nhìn thoáng qua thời gian: "Cậu có mười phút.
Từ trên xe bước xuống, Ninh Tiêu nhìn Dịch Cẩm Thần trước mặt, rất muốn biết Dịch Cẩm Thần sẽ nói gì với cậu.
Dịch Cẩm Thần nhìn Ninh Tiêu, nghiêm túc nói: "Cậu muốn cái gì?
Ninh Tiêu nhíu mày nhìn Dịch Cẩm Thần, người này là có ý gì?
Chỉ cần em nói ra anh nhất định có thể làm được, chỉ cần em trả lại Nặc Nặc cho anh. "Trên đường tới Dịch Cẩm Thần suy nghĩ rất nhiều.
Nghĩ đến đã từng nói chuyện tốt với hắn, hắn hối hận.
Hối hận vì đã thông đồng với Phùng Uyển Mộng, hối hận vì đã làm tổn thương Đường Nặc như vậy.
Nhưng hắn cảm thấy mình nhất định còn có cơ hội.
Chỉ cần Ninh Tiêu rời khỏi Đường Nặc, hắn có thể cùng Đường Nặc khôi phục như lúc ban đầu.
Ninh Tiêu nhìn bộ dạng này của Dịch Cẩm Thần, đột nhiên nở nụ cười.
Ngươi dựa vào cái gì cảm thấy ta sẽ đáp ứng yêu cầu của ngươi?
"Tiền tôi không thiếu, tôi muốn cái gì cũng có thể tự mình lấy được, về phần vợ tôi, cô ấy là vợ tôi đăng ký kết hôn, chỉ cần cô ấy nghĩ kỹ, chúng tôi sẽ lập tức tổ chức hôn lễ, mà cô, bất quá là một kẻ thất bại."
Một người từng tổn thương Đường Nặc, lấy đâu ra tư cách nói với hắn như vậy?
Nặc Nặc không thích ngươi.
Có thích cậu nói hay không, nhưng tớ biết một chuyện, đó là Nặc Nặc chê cậu bẩn, người như cậu mới chướng mắt Nặc Nặc.
Lời nói của Ninh Tiêu đối với Dịch Cẩm Thần mà nói không thể nói là không đau lòng.
"Vì Phùng Uyển Mộng cậu hẳn là đã tổn thương Nặc Nặc rất nhiều lần rồi nhỉ?" tuy Đường Nặc chưa từng nói với cậu những điều này, nhưng Đường Nặc căm hận Dịch Cẩm Thần, chỉ cần nghĩ một chút là biết chuyện gì xảy ra.
Sắc mặt Dịch Cẩm Thần thay đổi, cắn răng nhìn Ninh Tiêu trước mặt: "Chuyện này không liên quan đến cậu.
"Quả thật không sao, bất quá ngươi dựa vào cái gì cảm thấy ngươi đối với Nặc Nặc làm nhiều chuyện tổn thương như vậy, ngươi một câu không xứng, ngươi một câu hối hận hắn liền sẽ tha thứ ngươi?"
Dịch Cẩm Thần muốn nói gì đó để phản bác Ninh Tiêu, nhưng lời đến bên miệng lại không nói nên lời.
Tay run rẩy, sắc mặt Dịch Cẩm Thần tái nhợt nói: "Đây là chuyện giữa tôi và Nặc Nặc.
"Lúc trước cha cậu và Phùng Diệu Tông cùng nhau đối phó với Nặc Nặc, ý đồ làm cho Nặc Nặc không hoàn thành đơn đặt hàng, khi đó cậu ở đâu?
Dịch Cẩm Thần thẹn quá hóa giận nhìn Ninh Tiêu: "Nói hay lắm, cậu nghĩ cậu giúp được gì?
Tôi không giúp được gì, chỉ là nhờ bạn tôi hẹn trước cơ hội gặp mặt với tập đoàn tài chính Ninh thị mà thôi. "Ninh Tiêu không phải loại người làm việc tốt không lưu danh.
Thời điểm đối mặt tình địch lại càng không lưu dư lực đả kích.
"Thế giới hiện tại của Nặc Nặc đều là tôi, mà cậu chỉ là một người tiền nhiệm phản bội làm tổn thương cô ấy, Dịch Cẩm Thần, cậu lấy cái gì mà tranh giành với tôi?"
Như vậy khiến Dịch Cẩm Thần theo bản năng lui về phía sau một bước.
Ninh Tiêu khinh thường cười nhạo một tiếng, lên xe nhìn Dịch Cẩm Thần bên cạnh: "Đừng tới tìm tôi, tôi rất hài lòng cũng rất thích vợ tôi, không có ý định cho ra ngoài.
Coi như là hắn chết cũng không có khả năng, hắn chết Đường Nặc cũng chỉ có thể cùng hắn chôn cùng một chỗ.
Dịch Cẩm Thần không nghe rõ Ninh Tiêu nói gì, cậu chỉ biết mình và Đường Nặc có lẽ thật sự không có cơ hội.
Lúc Ninh Tiêu đến phòng học vừa vặn đi học, mà Dịch Cẩm Thần không biết rời đi lúc nào.
Về đến nhà Dịch Hùng vừa vặn ở trong nhà, nhìn hắn như vậy mày hơi cau lại: "Làm sao vậy?
Con và Đường Nặc có phải thật sự không thể nào? "Dịch Cẩm Thần mê mang nhìn cha mình, vẻ mặt chờ đợi nhìn ông.
Ngay cả Dịch Cẩm Thần cũng không biết rốt cuộc mình đang mong đợi điều gì.
Dịch Hùng không nghĩ tới con trai của mình lại vào lúc này ý thức được mình sai rồi.
"Cho dù bây giờ cậu hối hận cũng vô dụng, cậu có biết sau khi Phùng Diệu Tông đối phó với Đường Nặc, bị Đường Nặc phản kích không?"
Dịch Cẩm Thần sửng sốt một chút, giọng nói hơi run rẩy: "Đây là ý gì?
"Đường Nặc vừa giải quyết vấn đề của công ty mình, liền đem chứng cứ Phùng Diệu Tông trốn thuế trốn thuế đưa đến cục thuế, khi Phùng Diệu Tông chuẩn bị xử lý vấn đề thuế, người của cục thuế tìm tới cửa." Dịch Hùng thật sự không nghĩ tới Đường Nặc cuối cùng lại làm ra quyết định như vậy.
Dịch Cẩm Thần không thể tin được nhìn Dịch Hùng, không thể tin được đây đều là sự thật.
Nuốt nước miếng, Dịch Cẩm Thần nhìn Dịch Hùng hỏi: "Ba đây đều là thật sao?
Dịch Hùng gật đầu: "Đều là thật.
"Nàng đối Phùng Diệu Tông còn như thế, huống chi là ngươi cái này tổn thương hắn rất nhiều lần vị hôn phu trước." Dịch Hùng than nhẹ một tiếng bất đắc dĩ nói.
Trước kia anh đã nhắc nhở Dịch Cẩm Thần đối xử tốt với Đường Nặc.
Khi đó Dịch Cẩm Thần cũng không biết uống thuốc mê hồn gì, nói gì cũng không nghe, chỉ tốt với Phùng Uyển Mộng.
Hiện tại Đường Nặc thay đổi, cùng người đàn ông khác đăng ký kết hôn, con trai ngược lại hối hận.
Chỉ là bây giờ hối hận thì có ích lợi gì?
Ai còn có thể tha thứ cho lỗi lầm của hắn?
Đường Nặc không phải kẻ ngốc, sẽ giống như trước, bị thương tổn còn có thể hết lần này đến lần khác tha thứ.
Lòng người Cẩm Thần không phải một ngày lạnh lẽo, người cũng không phải một ngày đi, cậu đối với Đường Nặc lạnh lùng bạo lực ba năm, ba năm này đã mài mòn từng chút sự yêu thích của cô ấy đối với cậu. "Dịch Hùng đứng lên vỗ vỗ bả vai Dịch Cẩm Thần.
Hy vọng hắn có thể suy nghĩ thật kỹ về chuyện này.
Sắc mặt Dịch Cẩm Thần tái nhợt nhìn Dịch Hùng: "Thật sự... không có cơ hội sao?
Hiện tại Đường Nặc đã không còn là Đường Nặc như trước nữa, đừng đi trêu chọc nàng, hảo tụ hảo tán đi.
Cẩm Thần có một chuyện cậu phải làm rõ, không ai sẽ vĩnh viễn đứng tại chỗ chờ cậu.
Đường Nặc cũng là người, cũng sẽ khổ sở cũng sẽ đau lòng, khi Dịch Cẩm Thần lần lượt tổn thương cô, nên biết sẽ có kết quả này.