Video ấy vừa được đăng tải lên mạng liền như một cơn bão quét qua toàn bộ internet, thu hút lượng ánh nhìn và sự chú ý khổng lồ vượt xa sức tưởng tượng.

Không chỉ các tài khoản nổi tiếng đồng loạt chia sẻ lại, lượt thích và bình luận thậm chí còn bỏ xa cả tuyên bố tình cảm của một lưu lượng tiểu sinh đình đám trong cùng ngày. Bình luận hot nhất, tràn ngập khắp các nền tảng là: “Ba phút, tôi muốn toàn bộ thông tin về người đàn ông này.”

Thế nhưng, điều kỳ lạ là, chỉ cần ai nhắc đến danh tính của người trong video, bình luận đó sẽ nhanh chóng bị xoá trong vài phút, như có một bàn tay vô hình đang quét sạch mọi dấu vết. Thậm chí, đến ngày hôm sau, toàn bộ video liên quan cũng bị gỡ bỏ khỏi internet, chỉ còn lại những cư dân mạng ngơ ngác với vài ký ức mơ hồ và tiếc nuối.

Tuy nhiên, trí nhớ của internet luôn ngắn ngủi. Ngày hôm sau lại bùng nổ scandal một diễn viên hạng hai dính líu đến hành vi quấy rối trẻ vị thành niên, và thế là đoạn video “bạo hồng trong nháy mắt” kia nhanh chóng bị chìm khuất trong cơn lũ tin tức giải trí hỗn loạn.

Tuy rằng Thẩm Thanh Thanh và Giang Ngộ Nhiên không hề thân thiết, nhưng dù sao cũng cùng thuộc một tầng lớp xã hội, vì vậy cô đương nhiên biết rõ, phía sau chuyện đó là bút tích của người đứng đầu nhà họ Giang.

Giang Ngộ Nhiên rất có khả năng sẽ là người kế thừa đời tiếp theo của Giang gia, một gia tộc khởi nghiệp từ ngành công nghiệp vũ khí và đạn dược khổng lồ. Trong thế giới quyền lực và tiền tài nhuốm màu xám kia, mỗi bước đi đều phải toan tính thận trọng. Giang gia sao có thể để hắn công khai xuất hiện trước mắt công chúng, bị ánh đèn sân khấu chiếu rọi như một minh tinh?

Gỡ hot search, xoá bình luận, cấm mọi luồng thông tin, thậm chí còn tiện tay ném một scandal bẩn thỉu nào đó lên đầu bảng tìm kiếm… Tất cả đều được làm sạch sẽ, nhanh gọn đến lạnh người.

“Nhưng mà Khương Khương, cậu đột nhiên nhắc đến anh ta làm gì vậy?” Thẩm Thanh Thanh nghi hoặc nhìn cô chăm chú.

“Mình… Mình, mình chỉ là…” Khương Kiến Nguyệt lảng tránh ánh mắt cô, lòng bàn tay vô thức rịn đầy mồ hôi lạnh, ướt đẫm đến khó chịu.

“Mình chỉ là đột nhiên nghĩ đến anh ấy mà thôi…”

Cô cố gắng tìm một cái cớ qua loa cho xong chuyện, nhưng sự căng thẳng và hoảng loạn khi sợ bị phát hiện khiến cô hoàn toàn không thể giữ được bình tĩnh. Trong đầu trống rỗng, chẳng nghĩ ra được lý do nào hợp lý, chỉ đành dùng lý do vụng về ấy để lấp liếm cho qua.

Thẩm Thanh Thanh vốn vô tâm vô phổi là thế, vậy mà hôm nay cũng cảm nhận được sự khác thường liên tiếp của Khương Kiến Nguyệt.

Cô vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đối phương.

Một lớp ẩm ướt mỏng manh nơi lòng bàn tay truyền sang, khiến Thẩm Thanh Thanh thoáng sững sờ.

Ánh mắt cô lập tức trở nên nghiêm túc hơn vài phần, chăm chú nhìn người trước mặt: “Khương Khương, từ lúc cậu tỉnh lại đến giờ đã luôn không bình thường. Hôm nay rốt cuộc cậu làm sao vậy?”

“Mình… Thanh Thanh, mình…” 

Thiếu nữ trước mặt thoáng chốc trở nên trắng bệch, đôi mày thanh tú hơi chau lại, trong đôi mắt trong trẻo như thu thủy kia lại là tầng tầng cảm xúc mà Thẩm Thanh Thanh không sao hiểu nổi.

Khương Kiến Nguyệt gần như không thể kiềm chế nổi xúc động trong lòng. Cô muốn nói. Muốn đem tất cả những gì đã xảy ra trong kiếp trước trút ra, nói hết toàn bộ. Muốn kể cho Thẩm Thanh Thanh nghe về những đau đớn sau này mà cô ấy sẽ phải gánh chịu. Muốn thay đổi tất cả mọi thứ.

Thế nhưng, sâu trong nội tâm đầy nhạy cảm và lo sợ của cô, lại không cho phép mình đánh cược. Cô không dám tưởng tượng nếu chuyện mình trọng sinh bị người khác phát hiện, thì hậu quả sẽ ra sao.

“Khương Kiến Nguyệt, cậu… có phải đang giấu mình chuyện gì không?”

Thẩm Thanh Thanh không còn nhẫn nại được nữa, sự bực bội cùng nghi ngờ khiến ngữ khí của cô cũng vô thức trở nên nghiêm trọng.

“Cậu nói đi, Khương Kiến Nguyệt.”

Phải làm sao bây giờ… phải làm sao bây giờ…

Nhanh lên, nghĩ ra lý do gì đó… tuyệt đối không thể để Thanh Thanh phát hiện!

Khương Kiến Nguyệt, mau suy nghĩ đi… mau nghĩ một chút…

Có rồi!

“Thanh Thanh, mình…”

Khương Kiến Nguyệt phức tạp nhìn cô, môi mấp máy muốn nói lại thôi. Như thể có điều gì đó chất chứa trong lòng, cô rũ mi, hạ mắt xuống, khẽ thở dài đầy bất lực.

“Mình kỳ thật vừa rồi chỉ là nghĩ đến lời cậu nói… mình… mình mơ thấy một số chuyện, không được tốt lắm.”

“Cái gì cơ?” Thẩm Thanh Thanh bị câu nói nước đôi này của cô làm cho ngẩn ra, vẻ mặt mờ mịt, “Không phải, cái này… cái này thì có liên quan gì tới chuyện chúng ta đang nói?”

“Thanh Thanh, cậu nghe mình nói.” Khương Kiến Nguyệt đưa tay kéo chiếc ghế bên cạnh lại, nghiêm túc ngồi xuống, thần sắc trước nay chưa từng thấy, trịnh trọng khác thường.

“Cậu còn nhớ không, lúc mình vừa tỉnh lại trong bệnh viện, vẫn cứ ôm cậu mà khóc?”

“Nhớ chứ, mình còn thấy lạ lúc ấy sao lại khóc dữ vậy.”

“Thật ra, là vì lúc mình hôn mê, mình đã mơ một giấc mộng.”

Câu cuối vừa thốt ra, ánh mắt của Khương Kiến Nguyệt hơi trầm xuống. Trong con ngươi phản chiếu ánh sáng mờ nhạt trong phòng, như thể cả một thế giới khác đang chìm dưới đáy nước sâu.

“Mình mơ thấy cậu đính hôn với một người trông rất giống Giang Ngộ Nhiên. Nhưng mà, nhưng mà người đó đối xử với cậu rất tệ. Cuối cùng, trong giấc mơ ấy, cậu đã… tự sát.”

Thẩm Thanh Thanh: “…”

Cô há hốc miệng, tựa như muốn nói gì đó, nhưng những gì Khương Kiến Nguyệt vừa tuôn ra thực sự quá nhiều, đến mức cô không biết phải bắt đầu phản bác từ đâu.

“Khi đó, mình thực sự nghĩ rằng chuyện đó là thật, mình tưởng cậu đã không còn nữa. Cho nên vừa nhìn thấy cậu, mình mới, mình mới không kìm được mà bật khóc.”

Để cho lời nói càng thêm chân thực, Khương Kiến Nguyệt còn xấu hổ sờ sờ mặt mình, như thể đang ngượng ngùng vì phản ứng lúc trước của bản thân và cả vì đang nói ra chuyện này.

Thẩm Thanh Thanh nghe đến đó, ngay cả cơ mặt sau lớp mặt nạ cũng run lên dữ dội. Qua lớp màng vải, vẫn có thể thấy rõ biểu cảm "khó mà nói thành lời" hiện rõ trên gương mặt cô, rõ ràng là cạn lời đến cực điểm.

“Không phải đâu, Khương Khương, chỉ là một giấc mơ thôi mà…”

Thẩm Thanh Thanh thử tìm kiếm trong hệ thống ngôn ngữ của mình để diễn đạt ý, nhưng lại cảm thấy không tìm ra từ ngữ nào thích hợp để mô tả.

“Cậu có phải quá nhạy cảm rồi không? Đây chỉ là một giấc mơ thôi mà, có thể giải thích được gì chứ?”

“Thanh Thanh!” Khương Kiến Nguyệt đương nhiên biết cách nói này nghe có vẻ buồn cười và kỳ quặc, nhưng thật sự, cô không tìm ra lý do nào khác có thể chấp nhận được, và quan trọng hơn, cô hy vọng Thẩm Thanh Thanh có thể bớt chút lo lắng.

Cô nói: “Mình biết, Thanh Thanh, mình biết đây chỉ là một giấc mơ, không hợp lý chút nào. Nhưng mà, những chuyện mình mơ thấy trước kia lại đã xảy ra trong thực tế. Cho nên mình thật sự rất sợ, mình sợ cậu sẽ gặp chuyện, mình chỉ muốn cậu được an toàn.”

Khương Kiến Nguyệt nói đến đây thì cảm thấy mũi mình đau nhói, hình ảnh Thẩm Thanh Thanh từng bị tra tấn đến mức tuyệt vọng vẫn còn rõ mồn một trước mắt. Có nghẹn ngào, cố gắng kiềm chế bản thân không để mình thất thố.

“Ai da, không sao đâu, không phải người ta hay nói, giấc mơ và thực tế luôn trái ngược sao? Mình biết cậu lo lắng cho mình, nhưng làm sao mình có thể để mình chịu loại ủy khuất này được, cho nên cậu đừng nghĩ nhiều quá.”

Mặc dù lý do của Khương Kiến Nguyệt nghe có vẻ hơi gượng ép, nhưng rõ ràng cô đã giải thích được những hành động kỳ quái sau khi tỉnh lại. Hơn nữa, cô thực sự chỉ lo lắng cho mình, vì vậy Thẩm Thanh Thanh cũng không còn nghi ngờ như trước.

“Yên tâm đi, Khương Khương, mình có thể xảy ra chuyện gì chứ? Cậu đừng nói những thứ này khiến mình sợ.” Thẩm Thanh Thanh vỗ vỗ vai Khương Kiến Nguyệt, nói một cách không quan tâm.

“……” Khương Kiến Nguyệt biết rõ ràng cô ấy không hề để tâm đến những gì mình nói, rốt cuộc, lý do thật sự của cô là…

Quả thật, làm người khác thật khó để tin phục.

Nếu đổi lại là cô nghe thấy những lời này, chắc chắn chỉ cảm thấy đó là những lời đùa bỡn vô nghĩa mà thôi.

Vì vậy, Khương Kiến Nguyệt chỉ có thể từ bỏ.

“Ai, mình nói chuyện với cậu mà suýt quên mất, mình phải đi rửa mặt nạ đã.”

Sau khi an ủi vài câu qua quýt, Thẩm Thanh Thanh liền đi dép lê, bước vào phòng vệ sinh. Chỉ một lúc sau, tiếng nước chảy “ào ào” từ bên trong vang lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play