An Mẫn Hà bị hỏi vậy thì nhất thời á khẩu, không biết phải trả lời ra sao.
Thực ra, rượu Hầu trăm năm kia vị ngon tuyệt hảo, ngay cả xuất thân từ Hầu phủ như nàng ta cũng không thể chê bai được điểm nào.
Đảo mắt một vòng, An Mẫn Hà liếc nhìn Diệp Lăng Nguyệt, thấy nàng chỉ là một võ giả cảnh giới luyện thể liền nảy sinh một kế sách trong lòng.
“Đồ nhà quê vẫn là đồ nhà quê, cái gọi là rượu ngon, không chỉ nằm ở hương vị. Ta đến Ly Thành lần này, đúng lúc đang tìm nguyên liệu để ủ một loại dược tửu gọi là Ngũ Trân Nhưỡng. Nếu ngươi có thể ủ ra được thứ rượu ngon như Ngũ Trân Nhưỡng, ta sẽ công nhận tài nghệ nấu rượu của ngươi, cho phép rượu của ngươi được bày bán tại Túy Tiên Cư.”
Lời nàng ta vừa dứt, Lam Thải Nhi bên cạnh liền nhíu mày, định Lên tiếng phản bác.
Nào ngờ Diệp Lăng Nguyệt lại cướp lời trước: “Được, vậy chúng ta so xem ai ủ ra được Ngũ Trân Nhưỡng trước.”
“Khoan đã, bổn huyện chủ còn chưa nói xong. Dù ngươi có ủ ra được Ngũ Trân Nhưỡng, nếu muốn rượu của ngươi được bán trong Túy Tiên Cư, ngươi còn phải nộp một nghìn lượng hoàng kim phí nhập quầy.” Vừa dứt lời, cả phòng lập tức xôn xao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT