“Đó là  Hầu tửu trăm năm ta được tặng từ một vị tiểu thư thân thiết. Nói thật, nữ nhi có một việc muốn thỉnh ý phụ thân. Con định mời Diệp Lăng Nguyệt  của Diệp phủ trong thành đến dự thọ yến của người, không biết phụ thân nghĩ thế nào?” – Lam Thải Nhi khẽ mỉm cười, trong lòng đã có ý muốn nhân cơ hội này giới thiệu Lăng Nguyệt  với phụ thân.
Lam Ứng Vũ cùng Văn Sách thoáng sững sờ. Từ khi Lam Thải Nhi đến Ly thành tới nay, đây là lần đầu tiên nàng mở miệng xin được mời bằng hữu tới phủ, hơn nữa lại là để dự yến tiệc mừng thọ của Phủ Thái Thú .
Phải biết, yến tiệc lần này của Lam Ứng Vũ, khách mời đều là nhân vật có địa vị ở Ly thành. Một tấm thiệp mời yến thọ, chính là thể diện vô cùng lớn lao.
Danh tiếng Diệp phủ, Lam Ứng Vũ tuy chưa từng tiếp xúc, song cũng từng nghe qua. Nếu lão không nhớ lầm, thì Diệp phủ chỉ là một thương hộ buôn bán khoáng sản huyền thiết bình thường, gia chủ Diệp gia cũng chỉ là một kẻ luyện võ hậu thiên đỉnh phong.
Hậu thiên cao thủ tuy có thể xưng hùng tại trấn Thu Phong, song tại Ly thành này, nếu không có cao thủ tiên thiên tọa trấn, thì không chỉ không thể xếp vào hàng nhất lưu, mà ngay cả tam lưu cũng còn chưa chắc được nhận.
Mà người của một gia tộc như vậy, nữ nhi  nuôi ra tám phần cũng là hạng tiểu nhân vật luyện thể không vào được mắt người, có thể có bản lĩnh gì lớn lao chứ?
Lam Ứng Vũ xuất thân là võ phu, nhưng có thể nhờ vào chính thực lực mà trở thành vị tướng bình dân đầu tiên của Đại Hạ, tất nhiên không phải kẻ ngu dốt. Dù có sự trợ giúp của Văn Sách, thì chính bản thân ông cũng tuyệt đối là người tâm tư cẩn trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play