Đêm xuống, Ly thành chìm trong biển ánh đèn mờ ảo, rực rỡ như sao trời.
Một con phương hạc nhẹ nhàng sà xuống một con phố quanh co u tĩnh. Hai bên phố trồng kín trúc Tương tím biếc, rì rào theo gió. Trên đoạn đường ấy, duy chỉ có một tòa phủ đệ án ngự, lặng lẽ mà uy nghi.
Phủ đệ mái ngói lưu ly, cột sơn son đỏ thắm, thoạt nhìn đã thấy lầu các tầng tầng lớp lớp. Nếu không vì tấm biển lớn treo trước cửa khắc hai chữ "Phượng Phủ", ắt hẳn ai cũng lầm tưởng đây chính là tổng phủ của Ly thành.
Trong Phượng phủ, một lão giả   thanh y, tiên phong đạo cốt đang bắt mạch cho thiếu niên trên giường. Lão gầy gò, râu tóc bạc trắng, ánh mắt thoắt ẩn thoắt hiện tinh quang.
“Chủ hội, tình hình thiếu gia thế nào rồi?” Kẻ đang lo lắng đứng bên giường không ai khác chính là lão giả áo vàng mà ban ngày Diệp Lăng Nguyệt đã gặp bên bờ sông. Còn thiếu niên đang nằm kia chính là Phượng Sân – bệnh nhân thể nhược nhiều năm.
“Yên tâm đi. Thiếu gia chỉ là bị phong hàn quấy nhiễu, cộng thêm hàn chứng bẩm sinh khiến thân thể yếu nhược hơn thường. Ta có đây mười viên Dưỡng Tâm Đan, mỗi sáng sớm khi bụng đói uống một viên cùng rượu ấm, liên tục mười ngày sẽ thấy cải thiện rõ rệt.” Vị thanh y ấy chính là Liêu Thần, hội trưởng Hiệp hội Phương sĩ Ly thành – cũng chính là Bát Đỉnh phương sĩ mà Diệp Hoàng Hiên từng nhắc đến.
Ông và lão tiên sinh Mục là cố hữu nhiều năm, lần này vì thân thể của Phượng Sân mà được mời đến tận phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play