Vừa ra khỏi viện, Diệp Lăng Nguyệt liền thấy Tiểu Chít Chít ngồi trên ngưỡng cửa, bên chân là một đĩa hạt dưa thơm.
Tiểu gia hỏa này, dạo này quen thân với người trên dưới Kiều Sở Viện, càng thêm không kiêng nể gì, tuy rằng tính tình không tốt, nhưng chịu không nổi dáng vẻ đáng yêu, mọi người đều cưng chiều nó.
Ngay cả Diệp Hoàng Ngọc luôn không thích dã thú, thấy dáng vẻ nịnh nọt của Tiểu Chít Chít, trên mặt cũng sẽ lộ ra một nụ cười.
Lúc này, Tiểu Chít Chít đang ôm hai chân trước một hạt dưa thơm, nhai rôm rốp rất vui vẻ.
Cách đó không xa, một con chó vàng lớn nằm sấp, lông chó vàng bóng mượt, khi đứng lên, rất chắc nịch, chính là Ác Khuyển mà Diệp Lăng Nguyệt đã dùng Càn Đỉnh cứu lúc trước.
Nhắc đến Ác Khuyển này, cũng có chút nhân tính, ngày đó Diệp Lăng Nguyệt cứu nó, nó dường như cũng biết, trên người Diệp Lăng Nguyệt, có bảo bối lợi hại.
Sau ngày đó, liền luôn quanh quẩn bên ngoài Thạch phường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play