Khi đến trước cửa cung, Lam phu nhân và Diệp Lăng Nguyệt đã bước xuống xe liễn, đứng đợi Lam tướng quân còn chưa ra khỏi cung.
Phía sau, từ trên cỗ xe ngựa khác, một bóng người bước xuống. Chính là Gia Cát Nhu , nàng ta nhấc váy, mỉm cười nhẹ, gật đầu với Lam phu nhân , trong lời nói mang theo ý vị châm chọc:
“Chúc mừng Lam phu nhân , trong phủ lại có thêm một vị Quận chúa. Quả là phong thủy tốt, dưỡng ra hai nữ nhi đều biết cách khiến Thái hậu hài lòng.”
Lam phu nhân mỉm cười gật đầu, thần sắc ôn hoà không hề bị ảnh hưởng.
“Người ta có gì đáng để tâng bốc chứ? Chẳng lẽ trong thiên hạ chỉ có Lam phủ có Quận chúa sao? Ta cũng là Quận chúa do Hạ Đế sắc phong, còn muội muội Minh Nguyệt kia chẳng phải là Minh Nguyệt Công chúa sao? Đường đường chính chính, cao quý hơn đám Quận chúa tạp nham kia nhiều.” Hồng Ngọc Oánh hừ lạnh, giọng đầy bất mãn. Một danh hiệu Quận chúa thôi, có gì đáng khoe khoang?
Diệp Lăng Nguyệt lạnh nhạt cười khẩy, đáp lại:
“Dựa vào cha mẹ mà có được, gọi là gia thế. Dựa vào bản thân mà giành lấy, mới gọi là bản lĩnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT