Dạo gần đây thanh niên trí thức ở nông thôn không yên ổn, khắp nơi nhờ người nhà ở thành phố tìm việc, ủy ban phường sợ gây ra phiền phức không cần thiết nên để các nơi làm công tác tư tưởng cho mọi người trước.
"Anh rể em cũng muốn về thành phố, không biết bây giờ tìm việc thế nào rồi?" Lần trước Lương Bảo Trân nghe chị gái nhắc đến.
"Chắc là không dễ tìm, bây giờ chỉ còn có nhà máy thép, nhà máy máy kéo gần đây đều không tuyển người, trừ khi người nhà anh rể có thể xin được một suất công tác." Hứa Thịnh Kiệt cũng biết đôi chút tình hình.
Buổi họp lại kéo dài thêm nửa tiếng, Lương Bảo Trân được lĩnh giáo thực lực của Ngụy Cẩm Vinh, một câu ông ta có thể tách ra, xé nhỏ rồi nói thành hai mươi câu, nói đến mức không ít người ngó đông ngó tây mong được về nhà.
Đợi đến khi ông ta ra lệnh giải tán, mọi người cầm ghế tự tản đi.
Hứa Thịnh Kiệt xách hai chiếc ghế dài cùng Lương Bảo Trân và Hứa Thịnh Nhã về nhà, Chu Vân thấy cháu trai về thì hỏi han đôi câu rồi về phòng ngủ, Hứa Thịnh Vĩ và Hứa Thịnh Nhã cũng bị bắt rửa mặt rửa chân rồi ngoan ngoãn nằm ngủ.
Đến khi đôi vợ chồng mới cưới dọn dẹp xong về phòng thì đã gần chín giờ, cửa gỗ vừa đóng lại, ở riêng trong phòng, Lương Bảo Trân đột nhiên có chút hồi ức ngượng ngùng, cảm thấy eo mình lại hơi đau.
Đặc biệt là khi Hứa Thịnh Kiệt đột nhiên cúi người lại gần, dọa cô phải lập tức dịch sang một bên, cảnh giác nhìn anh: “Sao thế?”
"Lấy đồ, sao thế?" Hứa Thịnh Kiệt chưa từng thấy cô như vậy, đột nhiên nhát gan như mèo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT