Ăn cơm xong, cả nhà lại ăn dưa hấu.
Ăn dưa hấu xong lau tay dính nhớp nháp, San San đòi chơi xích đu. Nhất định phải kéo bố mẹ cùng chơi, mỗi bên một người.
Lương Bảo Trân vẫn đang giận Hứa Thịnh Kiệt, cô cảm thấy chỉ giận một ngày thì mất mặt quá.
Nhưng con gái lại là đứa phá đám, cứ đòi mẹ bế lên xích đu rồi lại chỉ huy bố đẩy phía sau.
Cái xích đu đưa lên rồi lại hạ xuống, càng lúc càng lên cao. Hứa Thịnh Kiệt ở phía sau thỉnh thoảng lại đẩy một cái, ngoan ngoãn làm công nhân xích đu cho vợ con. Nhìn Lương Bảo Trân và San San đều chơi vui vẻ, trên mặt rạng rỡ nụ cười, anh mới hài lòng.
Lúc xuống khỏi xích đu, San San nhìn mẹ rồi lại nhìn bố, chớp chớp mắt với bố ra hiệu sau đó hai tay che miệng kinh ngạc nói: “Bố ơi tay bố có đau không? Có phải là do đẩy xích đu lâu quá không? Mẹ ơi, bố vất vả quá.”
Lương Bảo Trân: “... Có phải con diễn hơi lố không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play