Nhìn Hứa Thịnh Nhã vui vẻ về phòng thu dọn đồ đạc, Hứa Thịnh Kiệt bỗng cảm thấy em gái đã lớn thật rồi.
Mấy đứa trẻ con ngày xưa trong mắt anh giờ đều đã lớn cả rồi, nhìn lại mình cũng đã ngoài ba mươi, đúng là năm tháng không tha một ai!
“Bảo Trân, hay là con gái chúng ta cũng lớn nhanh như vậy?”
Lương Bảo Trân cảm thấy suy nghĩ của anh thật là kỳ lạ, cô nhìn đứa con gái năm tuổi đang ôm dưa hấu gặm nhồm nhoàm đến đỏ cả miệng, quanh miệng còn dính hạt dưa hấu. Ăn xong còn mút mát ngón tay như muốn dọn sạch cả vị ngọt trên tay, hai má phúng phính vì ăn no cứ động qua động lại, trông thật đáng yêu.
Ừm, con bé này còn lâu mới lớn nhỉ?
Ông bố nhìn con gái nhỏ đáng yêu mỉm cười, bế con gái đi rửa mặt mũi, chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi: “Đi thôi.”
"Đi đâu mà đi?" Lương Bảo Trân nhận lấy con bé từ tay Hứa Thịnh Kiệt, nói với anh: “Mẹ con em về phòng ngủ, còn anh đi ra phòng khách ngủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play