“Em còn rề rà nữa có kịp đi làm không?”
"A a, đúng rồi, em phải đi ngay đây." Lương Bảo Trân vội vàng vào phòng tìm bản thảo phát thanh trên bàn, lúc đi ra khỏi phòng thì thấy bà nội dẫn San San về. San San mắt tinh, vừa nhìn đã thấy bóng người cao lớn trong sân, không phải bố nó thì là ai?
“Bố ơi!”
Ơ kìa, San San vừa chạy lon ton tới, định nhào vào lòng bố như mọi khi thì bỗng dưng phanh gấp lại.
San San bịt mũi, lùi lại vài bước, cố gắng không ghét bỏ và nói: “Bố, hôi quá.”
Hứa Thịnh Kiệt biết người mình đầy mùi mồ hôi, con gái ghét bỏ cũng bình thường, bèn cười ha hả mấy tiếng vẫy tay bảo San San lại gần.
“Để bố tắm rửa xong rồi bế con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT