Vài trăm chữ ngắn ngủi đã tóm gọn vụ án khiến gia đình Hứa Thịnh Kiệt đau đớn khôn nguôi.
“Chỉ cho hai người xem vài phút thôi, tập hồ sơ này đã quá lâu rồi chẳng mấy ai quản lý, nhưng tự ý lấy ra cũng không đúng quy định lắm.”
Hứa Thịnh Kiệt tất nhiên là hiểu, anh rất biết ơn người đồng đội cũ của mình.
Lương Bảo Trân đứng bên cạnh vừa xem vừa âm thầm ghi nhớ nội dung trong đầu. Về đến nhà, cô chép lại toàn bộ nội dung. Cô không dám nhận mình tài giỏi, nhưng việc ghi nhớ vài trăm chữ trong vòng vài phút thì không thành vấn đề.
Hai người cùng nhau xem lại tập hồ sơ. Theo như ghi chép, đêm hôm đó vắng vẻ, không một bóng người qua lại. Người duy nhất đi qua lại là Ngô Bỉnh Niên, phó giám đốc nhà máy hiện tại.
Tuy nhiên theo lời khai, Ngô Bỉnh Niên cho biết ông ta không đi về phía cầu, chỉ đi qua một con phố phía trước và không nhìn thấy gì cả.
Hứa Thịnh Kiệt cảm thấy có gì đó không đúng. Năm đó sau khi gia đình anh gặp chuyện, chính Ngô Bỉnh Niên là người đã giúp đỡ gia đình anh xin tiền trợ cấp và công việc, sau này cũng thường xuyên quan tâm giúp đỡ. “Ông ta thật sự không nhìn thấy gì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play