Chu Vân nhớ lại chuyện hơn mười năm trước, thi thể con trai Hứa Minh Viễn và con dâu là Ngô Hoa Thúy được người ta phát hiện, cả hai đều chết đuối dưới sông.
Người đầu bạc tiễn người đầu xanh, Chu Vân suýt nữa thì ngất xỉu, nhưng trong nhà còn ba đứa nhỏ bà không thể gục ngã. Đành phải gửi Hứa Thịnh Nhã và Hứa Thịnh Vĩ lúc đó mới một tuổi cho bà hàng xóm trông nom, cố gắng gượng người đi nhận dạng thi thể.
Chuyện này bà vốn định giấu không cho Hứa Thịnh Kiệt biết, lúc đó Hứa Thịnh Kiệt cũng mới mười hai tuổi, còn là một đứa trẻ, không biết sao lại nghe được tin tức liền lén lút đi theo.
Chu Vân muốn trông chừng cháu trai không cho nó nhìn thấy, nhưng nó là đứa tính tình bướng bỉnh nhất định muốn tận mắt chứng kiến, nó làm sao có thể tin bố mẹ nó cứ thế mà ra đi.
“Lúc đó công an điều tra nói là do hai người trượt chân té xuống nước, đêm hôm khuya khoắt không ai phát hiện, cứ thế mà chết đuối.” Chu Vân nói đến chuyện này vẫn còn đau lòng, bà thật không ngờ vợ chồng con trai thứ hai lại ra đi đột ngột như vậy.
“Bà ơi, trước đây cháu nghe Thịnh Kiệt nói, lúc đó điều tra khắp nơi thật sự không có vấn đề gì, anh ấy còn tự mình chạy ra bờ sông xem.”
“Ừ, cháu nói xem, hai người đang yên đang lành lại ra đi như vậy, ai mà chịu nổi?” Chu Vân cũng không muốn đối mặt với hiện thực, nhưng trong nhà còn ba đứa trẻ, đặc biệt là Tiểu Vĩ Tiểu Nhã còn nhỏ như vậy, bà nhất định phải gồng gánh. “Nhà máy dệt bông cũng có lòng, nhất là Ngô Bỉnh Niên năm đó đã giúp gia đình chúng ta rất nhiều. Nhà máy cho một khoản tiền trợ cấp lại giữ lại một công việc cho gia đình mình, nếu không bà cũng khó mà nuôi nấng ba đứa nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play